Chạy Thoát Khỏi Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 20: Chỉ nam bảo vệ bốn mùa


1 năm

trướctiếp

...

“Nói một cách chính xác, nước trong bồn cầu, nước trong vòi chậu rửa từ cùng một đường ống cấp nước.

Dưới sự im lặng quỷ dị, Trương Du là người đầu tiên lên tiếng.

Trông cô ấy nghiêm túc, đánh giá dưới góc độ của một bộ trưởng hậu cần: “Nếu cái gậy thông bồn này cung cấp nước, thì sẽ có tính chất giống như một cái bồn cầu, cậy thì ta cũng có thể chứng cất dùng làm nước uống hằng ngày.”

“Nhìn theo góc độ khác, gậy thông bồn cầu về bản chất là dị năng của Tâm Quyết,, cũng có khả năng tạo ra nước tinh khiết hơn có thể uống được.”

Tóm lại, dù phân tích theo cách nào, thì nước từ gậy thông bồn đều có giá trị sử dụng cao.

Sau một lúc, những người khác yếu ớt đồng ý: “Cũng, cũng có lý...”

Tuy nhiên, khi nghĩ đến nước chảy ra từ gậy thông bồn, bao gồm cả Đường Tâm Quyết, cho dù có thể vượt qua rào cản tâm lý, cũng không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

Ai có thể nghĩ rằng trên thế giới không chỉ có một loại dị năng gọi là gậy thông bồn , mà một trong những chức năng quan trọng của nó, là dùng để cung cấp nước hàng ngày?

...

Sau khi kiểm đếm kỹ càng tài liệu, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm khi phát hiện ra. Nước uống trong ký túc xá đủ cho bốn người uống trong khoảng năm ngày trong trường hợp bình thường.

Điều quan trọng nhất là, trước ngày trò chơi bắt đầu, ba người Đường Tâm Quyết đã đi siêu thị để mua một lượng lớn đồ dùng, trong đó bao gồm hai túi lớn, bốn hoặc năm loại trái cây.

Táo, cam, bưởi, nho đỏ ... Nghĩ đến cảnh đầy nước trong đó, ai nấy đều không khỏi nuốt nước bọt.

“Trái cây ở nhiệt độ cao rất dễ hỏng, vì vậy tốt hơn chúng ta nên ăn chúng trước.” Đường Tâm Quyết lấy một quả cam ra, bóc vỏ và bắt đầu ăn, múi cam tràn đầy nước giúp giảm khô miệng một cách hiệu quả.

Sau khi ăn trái cây cho bữa sáng, nhiệt độ đã tăng lên 40 độ. Nhân lúc trơi chưa nóng lắm để dọn dẹp, họ bắt đầu kiểm tra khắp cả phòng một lần theo kinh nghiệm của “mùa” trước, nhưng vẫn chỉ có một chiếc đài không dò được kênh nào.

Lẽ nào lần này chỉ có thể chống cự như này?

Đường Tâm Quyết lấy ra một chậu nước, liên tục phun nước vào trong, rất nhanh cái chậu đã đầy, sau đó đặt máy đo nhiệt độ vào đó, nhiệt độ là 25 độ.

“Về mặt lý thuyết, miễn là bồn cầu không hỏng, thì chúng ta sẽ luôn có nước để sử dụng.”

Thậm chí, nếu nhiệt độ trong phòng quá cao, họ có thể phun thẳng nước vào nhà để hạ nhiệt.

Đơn giản thô sơ, nhưng lại có hiệu quả.

Vứt cánh tay của huyễn ma vào nước để giữ cho nó tươi mát, Đường Tâm Quyết bắt đầu phun nước lần lượt vào tất cả các chậu nước trong ký túc xá.

Trên thực tế, thành phố họ sinh sống nằm ở phía nam trung tâm đất nước, tuy mùa hè không quá ẩm ướt, nhưng cũng không khô hanh.

Tuy nhiên vào lúc này, thời gian trôi qua từng giây từng phút, độ ẩm trong không khí dường như bị nhiệt độ cao rút hết, mọi người đều cảm thấy khô khốc không thể chịu nổi, niềm khát vọng nguồn nước càng được khuếch đại lên một tầm cao chưa từng có.

Quách Quả ngồi bên cạnh chậu nước nói: “Tớ sai rồi, tớ sẽ không bao giờ phàn nàn trường học đổ nước vào mùa hè nữa.”

So với việc khô đến mức nứt nẻ, ướt át một chút thì có sao!

“Đây chỉ là sự khởi đầu, hôm nay sẽ khó hơn cho chúng ta.”

Đường Tâm Quyết thay quần áo mới, bắt đầu ăn nho đỏ. Ngay cả trong một môi trường khắc nghiệt như vậy, cô trông giống như một cô gái yếu đuối không tụ chủ, nho nhã lịch thiệp. Ngay cả khi những người bạn cùng phòng tiếp xúc ngày đêm với cô, bình thường rất khó có thể liên tưởng cô với khí thế xé tan quái vật một cách hung bạo.

“Em nói đúng.” Trịnh Vãn Tinh đứng bật dậy: “Hiện tại chúng ta không thể chỉ nhận thua. Không phải chỉ là nóng sao, giáo viên cấp ba của chị đã nói, tâm tĩnh tự nhiên sẽ lạnh! Chúng ta phải tạo cho mình tâm lý tích cực, như thế mới có thể nâng cao sự nhẫn nại của bản thân.”

Nửa tiếng sau, Trịnh Vãn Tinh chủ động ám chỉ rằng cô ấy không thể chịu được nữa, làn da đầy mồ hôi dường như vừa được vớt ra khỏi nước, làn da không hề đổ mồ hôi thì lại khô nứt đến đáng sợ, khi vừa mở miệng thì bèn bốc hơi, như thể. Cô ấy đang đeo chiếc mặt nạ đau khổ.

“Cho tớ, hum nước.” Cô ấy yếu ớt vươn tay ra, uống hụm nước cuối cùng trong máy lọc nước của Quách Quả.

Đến mười một giờ trưa, nhiệt độ trong nhà tăng lên 48 độ.

“Nghe nói có thành phố, nhiệt độ cao nhất vào mùa hè có thể lên tới hơn 40 độ, thậm chí gần 50 độ. Trứng có thể được chín ngay khi vừa được đập xuống đường.”

Để tránh vận động nóng người, bốn người chọn mỗi người một chậu nước và một cái quạt, lặng lẽ nằm yên, tự lẩm bẩm một mình trong không khí oi bức như một cái lò hơi.

Đôi mắt Quách Quả đờ ra: “Nhìn xem, chúng ta hiện giờ, có khác gì quả trứng bị rán không?”

Đường Tâm Quyết cười khúc khích, mắt cô nhìn vào giao diện [trạng thái thành viên ký túc xá], cuối cùng khẽ mấp máy, nói, “Giá trị sức khỏe của chúng ta thay đổi rồi.”

Quách Quả oà khóc: “Hức hức hức, không cần nhìn cũng biết, bị nứt nẻ cả người, rồi lại bị hầm ngay, hiện giờ thương tích chắc chắn nặng hơn.”

“Không, lại tăng lên rồi.”

“Hức hức ... nấc?”

Những người bạn cùng phòng ngồi bật dậy lúc hấp hối: “Cái gì ??!”

Ai nấy tự nhìn thông tin cơ thể của chính mình, lúc này họ mới xác nhận, giá trị sức khỏe không chỉ tăng lên, mà còn rất nhiều.

[Lạnh cóng] Trạng thái tiêu cực đã biến mất, trước mắt không có trạng thái tiêu cực mới xuất hiện, mà vài giờ tiếp theo, tùy theo thể trạng của họ, các giá trị sức khỏe dần hồi phục, giá trị sức khỏe của họ đã rời khỏi vùng báo động, thuận lợi chạm vào vạch màu xanh lá cây.

Xét cho cùng, so với cái lạnh cực kỳ, chỉ cần nhiệt độ không đột nhiên cao đến mức bỏng da, thì vẫn có thể dùng hất nước vào.

“Nếu tớ không nhầm, khó khăn nhất của mùa này không phải là nóng hầm hập, mà là thiếu nước.”

Đường Tâm Quyết mỉm cười.

Không ngờ tình cờ, trước công năng mới của gậy thông bồn cầu, hoàn cảnh cực đoan trở nên vô tác dụng.

Nhiệt độ cao, vừa hay trở thành giai đoạn để họ thở và nghỉ ngơi.

Đến ba giờ chiều, nhiệt độ tăng lên 54 độ.

“Thần Quyết! Tớ cần gậy thông bồn cầu của cậu!”

“Đừng nghe Quách Quả nói linh tinh, mu bàn tay của tớ nứt ra rồi, đưa cho tớ trước!”

Đối với gậy thông bồn cầu cấp nước, bạn cùng phòng từ có trở ngại trong lòng tới không hề áp lực, dùng một lần xong muốn sử dụng lần thứ hai, có vẻ như họ đã coi cái đầu cao su đã từng đập quỷ quái tan nát thành một vòi nước.

Điều quan trọng nhất, bất luận nhiệt độ môi trường có cao đến đâu, thì nước của nó vẫn luôn duy trì ở mức 25 độ, trên bề mặt da, chẳng khác nào công cụ làm giảm nhiệt thần thánh.

Đối với việc Đường Tâm Quyết chuẩn bị mười tấm phù đóng băng cao ba thước, cho đến lúc đạt 60 độ, mới dùng một tấm.

“Bốp!”

Họ ngó lơ nhiệt độ cực cao dường như có thể làm tan chảy mọi thứ, mấy chai nước còn lại lập tức bị đóng băng, mọi thứ xung quanh một mét vuông đều bị bao phủ bởi một lớp băng giá dày.

Sống lại rồi, trong đầu mọi người chỉ có một ý nghĩ.

Khoác lên mình chiếc áo sơ mi mỏng đã đông cứng, tuy rằng nhiệt độ lạnh và nhiệt độ dư thừa kéo dài chưa đến nửa tiếng, nhưng cũng đủ để thức đến đêm.

...

[Say nắng: Nhiệt làm chức năng cơ thể rối loạn hoạt động]

[Bỏng: Hơi nóng khiến da bạn bị phồng rộp]

[Bị nứt nẻ: Da bắt đầu nứt nẻ, bên trên không có vết thương nào]

Vào ban đêm, các trạng thái tiêu cực lại lặng lẽ xuất hiện, chứng tỏ cơ thể con người đã bước vào giới hạn.

“Thần Quyết nói xem, nếu sáng mai thức dậy, liệu chúng ta có thể thông quan thành công không, hay chúng ta sẽ bị nướng chết vì không bổ sung nước kịp thời.”

Giọng người bạn cùng phòng vừa khàn vừa yếu. Đường Tâm Quyết giơ cái bát cao su lên phun một ít nước ra, giọt nước rơi xuống người như mưa, sau đó lại bắt đầu bốc hơi.

“Ngủ đi, sẽ sớm đạt tới ngưỡng cửa thôi.”

Theo quy tắc cân bằng, thì lúc thi sẽ không thể nào tăng nhiệt độ đến mức bỏng, người bình thường hoàn toàn không thể sống sót.- đọc tốt hơn trên app TYT

Với khả năng cao, nó sẽ ngừng tăng trước 80 độ, hoặc….sẽ kết thúc.

Đúng như dự đoán của Đường Tâm Quyết, vào đúng mười giờ, đồng hồ đo nhiệt độ đột nhiên dừng lại, kim chỉ đang chỉ vào nhiệt độ nóng như địa ngục cũng bắt đầu giảm xuống!

[Đinh đông, hệ thống đã được kiểm soát, nhiệt độ đã được điều chỉnh thành công. Từ bây giờ, nhiệt độ sẽ trở về trạng thái nhiệt độ bình thường dễ chịu, mùa xuân đang đến ~]

Tiếng thông báo vang lên, mọi người chợt bừng tỉnh, quay đầu nhìn xung quanh, nhiệt độ xung quanh đã giảm xuống, giảm đi rất nhiều đau đớn, hình như tương tự như được trở về nhân gian vậy.

“Hừ, cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc rồi…” Quách Quả che mặt thở dài, ngồi phịch xuống bàn, ngay sau đó suýt chút bị tiếng thông báo làm cho giật bắn mình.

[Mùa xuân là mùa vạn vật tái sinh…]

Các thông báo về kỳ thi lướt qua, không để lại thông tin nào khác. Thật khó hiểu.

Đường Tâm Quyết cẩn thận xem xét thông tin trên màn hình A, bên trên những thứ liên quan tới hai mua đông hè thì chẳng có gì, chỉ duy có mùa xuân, đột nhiên xuất hiện câu này.

Nó có nghĩa là gì?

Quách Quả hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới câu này có nguy hiểm gì, Trương Du có chút do dự, nhưng là không phân tích được cái gì, chỉ có thể lo lắng nhìn Đường Tâm Quyết.

Đường Tâm Quyết cau mày: “Vạn vật tái sinh, theo nghĩa đen, ý chỉ cơ hội các loài thực vật như hoa cỏ, cây cối sống lại, các loài côn trùng và động vật cũng rục rịch hoạt động...”

Sự nguy hiểm trong việc này là gì ...?

Sau khi lặp lại câu này hai lần, Đường Tâm Quyết đột nhiên dừng lại, nghĩ đến điều gì đó.

Ngay sau đó, người bạn cùng phòng nhìn thấy cô đột ngột đứng dậy, bèn nói: “Hãy mang tất cả các loại cây hoa mà chúng ta trồng trong phòng ngủ, mang hết ra đây!”

Từ đoạn thời gian trước, trong ký túc xá trong trường bắt đầu có trend nuôi cây mọng. Quách Quả đã mua bốn hoặc năm chậu cây mọng nước về, con sợ người khác cũng mua, nên nói muốn tạo ra một “phòng ký túc xá mọng nước” .

Trịnh Vãn Tinh không thích nuôi cây, bị cằn nhằn nhiều, nên cũng mua hai chậu cây tiên nhân cầu về, đối mặt Quách Quả tứ giận cô ấy kiên quyết nói: “Dù sao thì chúng đều giống nhau, cây này còn có màu xanh, màu xanh khoẻ mạnh.”

Kế quả là, mấy chậu cây xanh nổi tiếng với sức sống bền bỉ, đều bị chết ngay trong lúc trải qua bài thi thứ hai trong phó bản, chúng bị đông cứng trong mùa đông âm sáu mươi đến bảy mươi độ, sau đó lại chết khô vì nhiệt độ cao tới mức sáu mươi đến bảy mươi độ …. Đến người còn bị dày vò nửa sống nửa chết, nói gì đến mấy chậu cây?

Giờ phút này nghĩ lại, tìm hết cây xanh trong nhà, đồng tử bốn người không khỏi co rút:

Màu sắc trong lọ hoa đẹp đến chói mắt, cây cỏ gần như lấp đầy miệng chậu, không những không có dấu hiệu thu nhỏ lại, ngược lại còn to hơn trước gấp mấy lần!

“Mùa xuân, là mùa vạn vật tái sinh.” Đường Tâm Quyết nói với vẻ mặt trịnh trọng.

“Này.” Trịnh Vãn Tinh đột nhiên thấp giọng nói, tay đặt ở mép chậu cây tiên nhân cầu, vậy àm lại bị gai đâm, máu từ ngón tay chảy xuống chậu hoa.

Ngay sau đó, cây tiên nhân cầu thực sự lớn lên với tốc độ kinh hoàng, như thể nó vừa được bổ sung một số chất dinh dưỡng cần thiết khẩn cấp, trong vài giây ngắn ngủi chúng to gấp đôi. Những chiếc gai trên cây dài ra gấp mấy lần, mỗi chiếc gai đều nghiêng về hướng của Trịnh Vãn Tinh!

“Mẹ kiếp !!” Trịnh Vãn Tinh vô thức đập vỡ lọ hoa, bình gốm vỡ tan tành, đất văng tung tóe trên mặt đất, lộ ra rễ cây.

Lúc này, ngay cả khi rễ không cắm đất, cây tiên nhân cầu vẫn cử động, thậm chí ó xu hướng phân hóa dần thành một khối thành nhiều quả cầu nhỏ.

Chuyện quái quỷ gì đây?

Vài người còn đang bàng hoàng, đột nhiên run lẩy bẩy, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh….chính Đường Tâm Quyết đã ném lá bùa đóng băng tạm thời ra, làm đông cứng lại toàn bộ chậu cây.

Đường Tâm Quyết không ngừng tìm kiếm công cụ: “Nhân lúc trước khi chúng chưa biến dị quá nhiều, chúng ta phải xử lý hết chúng.”

Bọn họ nhận ra, lập tức bắt đầu hành động, lần này cơn buồn ngủ không còn nữa.

Hóa ra “vạn vật tái sinh” có nghĩa là thế này …ai biết được những loài thực vật này sẽ “tái sinh” bằng cách nào?

Trương Du tìm chiếc kéo, cắt bỏ củ cải xanh mà cô đã trồng trong chai nước, chiếc kéo chạm vào cành và lá của cây, nhưng lại khó cắt như cắt phải kéo, may là bên trên nó bị bao phủ bởi một lớp sương giá, có thể bị dùng đầu kéo đập vỡ.

Cây cây tiên nhân cầu mọng nước khó xử lý hơn, chúng cứng hơn bình thường, các con dao rọc giấy trong phòng ngủ cũng không thể đâm xuyên được. Quách Quả và Trịnh Vãn Tinh bận đến mức hụt hơi, nhưng cũng không phá hủy được bao nhiêu.

“Tránh ra.”

Đường Tâm Quyết lôi một chiếc ghế tới, đập lên nó, mảnh gỗ và thực vật bắn tung tóe, tiếng động lớn khiến mặt người ta tái xanh.

Rõ ràng là một loại thực vật mỏng manh, nhưng khi đập vào lại giống như là đá…Một lúc sau, Đường Tâm Quyết đứng dậy, chiếc ghế trong tay bị gãy một chân.

Ngay cả chân ghế cũng không gãy, là cây tiên nhân cầu vừa hút máu của Trịnh Vãn Tinh. Lúc đó, nó thậm chí còn nở to ra khoảng một phần ba, lớn hơn hai quả bóng rổ cộng lại. Mà dường như nó có sinh mệnh, nó vùng vẫy dữ dội, những chiếc gai trên quả cầu cố gắng tấn công con người.

Đường Tâm Quyết không nói, lấy cánh tay của huyễn ma từ nước ra, dính một lá bùa đóng băng lên nó. Sau khi đóng băng nó thành một cây gậy băng, thì dùng lực đập mạnh vào cây tiên nhân cầu, cuối cùng nó nát bét.

Những chậu hoa bị vỡ, đất, cây cỏ bị chia năm xẻ bảy hoà vào nhau, khiến toàn bộ phòng ngủ trở nên bừa bộn.

Bọn họ đang thở hổn hển: “Như thế, như thế này có an toàn không?”

Đường Tâm Quyết lắc đầu, rút diêm ra, quẹt một chùm lửa: “Diệt cỏ tận gốc.”

Sau khi xác nhận rằng khói từ cây không độc, toàn bộ cây cối xanh tươi, thậm chí cả tàn dư trong đất, đều bị ngọn lửa thiêu rụi hoàn toàn.

Vì để đề phòng nhỡ đâu, thậm chí cả bốn người còn dùng lửa đốt những nơi đã từng có thủy triều vào mùa hè, nơi từng mọc rêu, rồi đánh dấu để đề phòng tầng sinh vật khác mọc lên.

Sau khi hoàn thành xong, đã mười hai giờ đêm, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, rốt cục giải quyết xong vấn đề thực vật biến dị.

Đường Tâm Quyết cầm hai chai thuốc diệt côn trùng, đi tới.

“...”

Đúng thế, vạn vật tái sinh, côn trùng cũng là thuộc sinh vật!

Vòng hành động mới lại nhanh chóng bắt đầu, bột giặt và xà phòng được trộn với nước, rắc lên tất cả các góc tối của phòng. Quách Quả kinh hãi, hỏi: “Cái này là để làm gì?”

“Diệt gián.” Đường Tâm Quyết đang chuẩn bị bình xịt, lạnh lùng trả lời: “Côn trùng như gián, trên vỏ có một lớp dầu mỡ, rất khó giết. Xà phòng trộn với nước thành dầu, chỉ cần chúng chạm vào là không thể sống được.”

Tất nhiên, chỉ giới hạn với những con côn trùng bình thường, dù sao thì không ai biết, dưới buff đặc biệt của mùa xuân, thì những con côn trùng “tái sinh” đó sẽ biến thành thứ gì, vì vậy trước mắt chỉ có thể cố gắng hết sức chuẩn bị trước.

Ngoài khu vực sinh hoạt chính, nhà vệ sinh là đối tượng trọng điểm của việc khử trùng. Họ không chỉ phun một lớp dày thuốc trừ sâu tái sinh, mà họ còn bịt lỗ thông nước, xịt nước xà phòng lên tường, để nước nóng ngập ba bốn xăng-ti-mét, đảm bảo quá trình diệt trùng diễn ra suôn sẻ.

Sau khi hoàn thành mọi việc, cả bốn người cùng nhau leo lên giường của Đường Tâm Quyết, sau khi khử trùng kỹ bên trong và bên ngoài cái màn bằng thuốc trừ sâu, rồi mới bịt mũi cùng nhau ngủ thiếp đi.

Một đêm không mơ mộng

Khi tỉnh dậy lần nữa, trong phòng lại xuất hiện cảnh tượng khiến người khác phải hoảng loạn dữ dội đúng như dự đoán. Không khó để tưởng tượng, nếu đêm qua có mấy người trực tiếp luôn, thì khi tỉnh dậy còn hơn thế nữa.

May mắn thay họ đã chuẩn bị trước, những sinh vật nhỏ bé vừa mới hồi phục định chiếm không gian của con người đã chết trước khi chúng được sinh ra, hoặc mất đi sức chiến đấu.- đọc và nghe truyện trên app TYT

“Hức hức thật đáng sợ! Thần Quyết! Thần Quyết?” Quách Quả chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng ngoạn mục như vậy, cô ấy ôm Đường Tâm Quyết định khóc, nhưng lại thấy sắc mặt Đường Tâm Quyết cũng tái nhợt, đôi mắt nhắm chặt, trông cô còn yếu ớt đáng thương hơn.

Đường Tâm Quyết: “... Tớ cũng có yêu sạch sẽ.”

Khi đối diện với quỷ quái hoặc là khi động não, cô có thể bỏ qua ô uế tinh thần, nhưng bây giờ thì ... thực sự có một chút phấn khích.

Cuối cùng, Trương Du và Trịnh Vãn Tinh phụ trách dọn dẹp, vứt bỏ bốn năm túi rác, cuối cùng cũng ký túc xá mới trở nên bình thường.

“Chúng ta đi xuống giúp đỡ.”

Đường Tâm Quyết gần như kìm nén được cơn buồn nôn, vừa định đi xuống, Quách Quả đột nhiên nắm lấy cánh tay cô.

“Tớ, tớ không dám ...” giọng của Quách Quả phía sau run rẩy: “Chúng ta chờ một chút nữa đi, bên ngoài đáng sợ lắm.”

“Đã được dọn được kha khá con bọ rồi, kết thúc thôi, chung ta còn phải tiếp tục nghiên cứu chuyện qua ải.” Đường Tâm Quyết thuyết phục cô ấy vài câu, vung tay định kéo tay cô ấy.

Khoảnh khắc chạm vào cánh tay của Quách Quả, cảm giác lạnh lẽo ập tới, động tác của Đường Tâm Quyết hơi dừng lại, mắt nhìn chằm chằm.

Quách Quả không phát giác, điên cuồng thuyết phục: “Những con bọ kia thật đáng sợ, trước tiên đừng đi xuống, cậu coi như ở cùng tớ đi, đợi lát nữa, tớ không dám đi xuống...”

“Quách Quả.” Đường Tâm Quyết đột nhiên nói, cắt ngang lời cô ấy.

“Cái gì?”

“Nếu như vạn vật hồi phục vào mùa xuân. Vậy theo cậu, quỷ quái tai học, có nằm trong vạn vật không?”



App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp