Nhặt Được Một Nhúm Tóc Trong Trò Chơi

Chương 27: Thế giới hai người ngọt ngào như mật ong


1 năm

trướctiếp

Hứa Chiêu Hòa cứ như vậy nhìn nhúm tóc kích động lắc tới lắc lui, rốt cục anh vẫn thành công xoay ly thủy tinh.

Ly thủy tinh không làm anh bị thương, mà anh bị xối một thân nước, trong nháy mắt cơ thể xẹp xuống!

Mà nhúm tóc như bị tiếng pha lê thanh thúy rơi xuống đất dọa sợ, anh lập tức động cũng không dám động, hơn nửa ngày luống cuống xoay hai vòng tại chỗ, giọng vừa nhỏ vừa tủi thân.

“Anh.”

Anh vừa mới đến đã làm hư chuyện! Chiêu Chiêu có ghét anh không! Anh anh!!

Nhúm tóc ngọ nguậy về phía trước hai lần, anh tủi thân nhìn Hứa Chiêu Hòa, Hứa Chiêu Hòa không nhịn được nữa mà cười thành tiếng.

“Ha ha ha ha!”

Nhúm tóc: ???

Hứa Chiêu Hòa cố gắng nín cười, cậu xuống giường cầm khăn lông, sau đó bọc lấy cả người nhúm tóc, sau đó cậu còn có suy nghĩ kỳ lạ: Cần dùng máy sấy không?

Cậu đưa mắt nhìn nhúm tóc trên tay, may là lương tâm cậu chưa bị mài mòn.

Tiểu Anh còn chưa biết mình mới dạo chơi qua cửa Âm Phủ, anh nhìn chằm chằm vào Hứa Chiêu Hòa: “Anh.”

Hứa Chiêu Hòa dùng khăn mặt vuốt vuốt anh, vò anh lại thành một cục, cậu thuận miệng hỏi: “Sao anh lại đi theo?”

“Anh!”

'Đương nhiên là vì mỗi giây mỗi phút đều muốn cậu, mỗi giây mỗi phút muốn gặp cậu, mỗi giây mỗi phút...'

Cậu thấy Tiểu Anh lại bắt đầu không ngừng “anh anh”, mặc dù Hứa Chiêu Hòa nghe không hiểu, nhưng cậu không cắt lời anh, mỉm cười vuốt ve một lúc lâu mới thả anh trên mặt bàn.

“Được rồi, tôi phải đi nấu cơm, anh ngoan ngoãn đừng có chạy lung tung.”

Tiểu Anh giật giật: “Anh!”

Ngoan quá!

Hứa Chiêu Hòa thỏa mãn cười cười, nhưng cậu không biết lời Tiểu Anh nói có nghĩa là:

'A a a a!!! Chiều Chiều quá hiền huệ a a a a a!!! Tại sao có thể hiền huệ như thế chứ, chết mất!!!'

...

Hứa Chiêu Hòa độc thân hơn hai mươi năm nên đã luyện được vô số kỹ năng, trong đó nấu cơm là chắc chắn nhất.

Mặc dù không nói được trình độ của cậu cao tới bao nhiêu nhưng vẫn có thể ăn, mùi vị cũng không tệ lắm.

Mấy ngày nay cậu ở trang viên ăn uống cũng rất tốt, cho nên khi trở về cậu không vội vàng ăn uống rượu chè quá độ, nên cậu làm một tô canh rau.

Ban đầu cậu tính làm cho mình thôi, nhưng chờ đến khi cậu nhìn thấy Tiểu Anh nhanh chóng ngả người vào trong mâm, thì cậu mới hậu tri hậu giác phản ứng lại:

Tiểu Anh là quỷ nên cũng cần ăn!

Cũng không đúng, thứ cậu mang về hẳn là vật phẩm ngẫu nhiên... Coi như mặc kệ!

Cậu hỏi: “Anh có thể ăn những thứ này không?”

Tiểu Anh điên cuồng lắc lư!

Có thể! Nhất định phải có thể! Không thể cũng phải có thể!

Chiêu Chiêu nấu ăn mà anh không ăn thì sẽ hối hận cả đời!!!

Nhìn phản ứng của anh, trong lòng Hứa Chiêu Hòa như có nhạc, đồng thời cậu cũng rất tò mò, nhúm tóc ăn cái gì?

Thế là cậu dùng đũa gắp một miếng cà tím tới trước mặt Tiểu Anh, cậu tự hỏi chỗ nào là miệng, sau đó cậu chỉ thấy Tiểu Anh lập tức nhảy lên bọc lấy đôi đũa, chờ đến khi anh nhảy xuống, miếng cà tím trên đũa đã không thấy tăm hơi!

Hứa Chiêu Hòa: !!!

Hứa Chiêu Hòa ngạc nhiên sờ anh, không có dấu vết! Thật sự không thấy cà tím nữa!!

Trong nháy mắt Tiểu Anh cứng đờ.

Chiêu Chiêu sờ anh!! Sờ anh!!

Anh anh anh anh!!!

Mà, mà anh vừa mới dùng đũa của Chiêu Chiêu. Đó không phải là đang gián tiếp...

A a a không thể thở nổi!!

Thế là vừa Hứa Chiêu Hòa vừa mới ngạc nhiên xong liền phát hiện, nhúm tóc ban đầu còn nhảy nhót tưng bừng bỗng nhiên tê liệt ngã xuống bàn!

Hứa Chiêu Hòa: !!!

Anh bị ngộ độc thức ăn hả!?

Tiểu Anh yếu ớt ngẩng đầu lên: “Anh...”

'Dìu tôi dậy! Tôi còn có thể ăn!!'

...

Cuối cùng, tấm lòng cha già của Hứa Chiêu Hòa vẫn không dám để Tiểu Anh ăn nhiều, cậu chỉ cho anh ăn vài miếng cà tím và tôm đã bóc vỏ.

Mặc dù Tiểu Anh thể hiện thái độ không vừa lòng với việc này, nhưng vì Chiêu Chiêu tự đút cho anh ăn! Hạnh phúc quá!!

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã tới tám giờ tối.

Hứa Chiêu Hòa mở tivi cho Tiểu Anh, bản thân thì đi kiểm tra hệ thống, tìm thông tin về Conan rồi lại từ chối một đống thông báo xin kết bạn, lúc này cậu mới đứng dậy đi tắm rửa. -App-truyện-tytnovel.com

Ở giữa nhà, Tiểu Anh đang nghĩ ngầm tới nhìn trộm cậu, nhưng nghĩ đến việc Chiêu Chiêu sẽ tức giận, nên anh thành thật ngồi ở trên ghế salon xem tivi, mặc dù trong lòng đã tự tưởng tượng một vạn lần!

Tốc độ tắm của Hứa Chiêu Hòa rất nhanh, không lâu sau cậu liền mang làn hơi nước bước ra, Tiểu Anh thấy thế thì chóng mặt, thiếu chút nữa đã say ngất ở trong vẻ đẹp này!

“Anh.”

Tiểu Anh lảo đảo đi tới cậu, Hứa Chiêu Hòa như có thần giao cách cảm mà nhấc anh lên.

Ngay lúc Tiểu Anh vừa định đi lên cọ cậu, Hứa Chiêu Hòa lại xách anh đi vào phòng tắm.

“Vừa lúc anh cũng nên đi tắm!”

Tiểu Anh: !!!

...

Hứa Chiêu Hòa nghiêm túc tắm cho nhúm tóc, cậu còn đặc biệt tìm cái chậu, định để anh vào ngâm, chỉ là khi cậu quay người lại, đã thấy Tiểu Anh đã tự mình bò vào trong bồn tắm.

Không sai! Chính là bồn tắm lớn!

Bởi vì bình thường cậu cũng thích ngâm trong bồn tắm, cho nên đã mua bồn tắm lớn, nhưng Tiểu Anh lại là một nhúm tóc nhỏ, bồn tắm lớn như thế mà anh không sợ chết đuối sao!

Hứa Chiêu Hòa chăm chú nhìn anh, cậu ôm cánh tay nhìn anh chằm chằm.

Song lần này Tiểu Anh lại không leo ra, ngược lại ùng ục ùng ục chìm xuống dưới.

Hứa Chiêu Hòa: “...”

Hứa Chiêu Hòa thở dài, rốt cuộc vẫn theo anh đi, mình quay người lại tìm dầu gội cho anh, ừm hẳn là phải dùng cái này?

Cậu nhìn chai dầu gội đầu của mình, có lẽ đến lúc mua đồ trùm tóc??

Chất tóc của Tiểu Anh rất chắc...

Vừa nghĩ, Hứa Chiêu Hòa lại xoay người, cậu giương mắt vừa định nói..

“...”

“...”

“!!!”

Cậu sững sờ nhìn bồn tắm lớn, triệt để tắt tiếng.

Mà bây giờ trong bồn tắm đã hoàn toàn không nhìn thấy cái đáy màu trắng của nó, bởi vì nó đã bị màu đen che khuất hoàn toàn...

Bên trong đầy tóc! Tóc ngâm đầy cả bồn tắm! !

Chai dầu gội đầu “Lạch cạch” một tiếng rơi xuống mặt đất, Hứa Chiêu Hòa trơ mắt nhìn Tiểu Anh đang vui vẻ lăn lộn khắp bồn tắm, làm nước văng tung tóe khắp nơi. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Tiểu Anh: “Anh anh!!”

Hì hì hì, anh biến ra tóc dày như vậy, đến lúc đó khi Chiêu Chiêu tắm cho anh, thì chẳng phải cậu sờ khắp người anh sao!!!

A a a a a anh đúng là con quỷ thông minh! ! !

Thế là Tiểu Anh vui vẻ tiếp tục “anh anh”, đắm chìm trong sự sung sướng mù quáng của chính mình mà hoàn toàn không phát hiện sắc mặt Hứa Chiêu Hòa đã thay đổi.

Hứa Chiêu Hòa trầm mặc đi tới: “Anh đây là... Cướp hết mái tóc dài của công chúa tóc mây rồi?!!”

Đột nhiên biến ra nhiều như vậy! Ngâm toàn bộ bồn tắm lớn! !

Tiểu Anh: !! Ối! Sao cậu biết!!

Anh dung hợp với mái tóc dài công chúa tóc mây rồi mới chui vào bug, hệ thống coi anh thành vật phẩm của phó bản và mang anh ra ngoài!

Quả nhiên anh chính là quỷ thông minh!!

Nhưng mà đã đến lúc này, anh phát hiện Chiếu Chiếu không đúng, có phải là do anh ra nhiều tóc quá nên dọa cậu rồi?

Thế là Tiểu Anh dè dặt biến tóc nhỏ hơn, lại biến nhỏ hơn nữa, anh quan sát sắc mặt của Hứa Chiêu Hòa đến khi biến lại thành một cục.

Hứa Chiêu Hòa: ...

“Cho nên vừa rồi là anh cố ý?”

Cố ý biến ra nhiều tóc như vậy, có nghĩ tới nhiều tóc thì sẽ tốn nhiều dầu gội hơn không hả??

Tiểu Anh xoay người từ trong bồn tắm nhỏ của cậu: “Anh.”

'Tôi sai rồi Chiêu Chiêu! Đừng giận tôi QAQ '

Hứa Chiêu Hòa không tức giận, cậu chỉ là quá kinh ngạc nên nhất thời còn chưa bình tĩnh lại.

Cho dù là ai thì khi nhìn thấy bồn tắm đầy tóc đều sẽ bị giật mình, cũng may là cậu không có chứng sợ đồ dày, nếu không thì cậu cũng phải bị dọa lên cơn đau tim!

Bây giờ cậu thấy dáng vẻ tội nghiệp của Tiểu Anh đang nổi lềnh bềnh trong bồn, rốt cuộc Hứa Chiêu Hòa vẫn ngồi xổm xuống, cậu bóp chai dầu gội bắt đầu gội nhúm tóc...

Ừm, quả nhiên gội đầu cho “Người khác” không giống như gội cho chính mình!

Tiểu Anh: !!!

Sau này nhất định anh phải tắm rửa mỗi ngày! Một ngày ba lần đều được!!!

...

Một người một tóc nhốn nháo đến mười giờ liền bò lên giường đi ngủ.

Tiểu Anh chiếm hết nửa cái gối của Hứa Chiêu Hòa, anh tiếp tục hát bài hát ru con cho cậu nghe.

Có điều lần này mặc dù vẫn không quá chuẩn, nhưng cậu có thể miễn cưỡng nghe ra là bài [Hai con hổ già].

Hứa Chiêu Hòa cười cười, chưa tới một lúc sau thì cậu đã ngủ say sưa.

Tiểu Anh cọ vào gương mặt của cậu, ngủ ngon, Chiêu Chiêu.

...

...

Sáng sớm ngày thứ hai, Tiểu Anh nhanh chóng tỉnh lại.

Mặc dù Hứa Chiêu Hòa không quá để tâm tới chuyện ngày hôm qua, nhưng Tiểu Anh vẫn cảm thấy mình nên nói lời xin lỗi với cậu thật tốt.

Thế là anh dậy rất sớm để chuẩn bị làm đồ ăn sáng!

Để cho mình tiện hành động, anh còn đặc biệt lại biến ta nhiều tóc hơn, thẳng đến khi có thể bưng được cái nồi sắt lớn.

Ôi, sức mạnh trong hiện thực của anh bị yếu hơn rất nhiều, nhưng cũng may bản thân anh đã có sức mạnh đủ lớn, bằng không thì mọi chuyện đều để Chiêu Chiêu chăm sóc thì anh rất mất mặt!

Thế là khi Hứa Chiêu Hòa tỉnh dậy liền phát hiện Tiểu Anh đang ngồi đoan trang nấu bát mì ở bên cạnh bếp!!!!

Hứa Chiêu Hòa nhanh chóng tới xách anh lên, nhíu mày nói: “Nhóc con, không được đùa với lửa!”

Tiểu Anh lắc đầu: “Anh!”

'Tôi không đùa!'

Vậy mà lần này như kỳ tích, Hứa Chiêu Hòa đã hiểu ý của anh, cậu liền cương quyết nói: “Vậy cũng không được, anh không sợ bị cháy khét sao?”

Tóc là vật có thể đốt!

Tiểu Anh vừa định phản bác rằng anh rất lợi hại, nhưng nghĩ lại đây là Chiêu Chiêu đang lo cho anh đó!

Thế là anh đắc ý chấp nhận sự “răn dạy” vào sáng sớm, hơn nữa còn rất vui vẻ!

Hứa Chiêu Hòa: “... Rốt cuộc anh có nghe hiểu không?”

Tiểu Anh: “Anh!”

“...”

...

Cuối cùng, Hứa Chiêu Hòa vẫn múc ra bát mì tình yêu của Tiểu Anh.

Đó là một bát nước dùng để luộc mì, không mùi không vị, Hứa Chiêu Hòa đi đến bỏ thêm muối, sau đó cùng ăn với Tiểu Anh.

Đúng là không thể ăn, nhưng đã bao nhiêu năm cậu đã không có người nấu ăn cho cậu... Mặc dù Tiểu Anh còn không thể được xem như con người.

Nhưng cậu rất vui vẻ.

Mà Tiểu Anh ở bên cạnh nhìn Hứa Chiêu Hòa đột nhiên rũ mắt trông rất cô đơn, anh lo lắng đụng vào cổ tay của cậu.

“Anh?”

'Thế nào? Mì khó ăn lắm à?'

Hứa Chiêu Hòa nâng ngón tay lên vuốt anh: “Không có việc gì.”

“Anh.”

“Mì ăn rất ngon.” Cậu nâng mắt, cười thành hình trăng lưỡi liềm.

...

“Anh!!!!”

...

Tác giả có lời muốn nói:

A a a a sao chương này lại ngọt như vậy!!! Chuột chũi hét chói tai.jpg

Vì sao tuyến tình cảm từ tính tiết truyện của tui lại ngọt như vậy!!! Tui thật sự giữ kịch bản! Lập tức tiến vào phó bản!!

App TYT & Ý Hiên Các team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp