Nhặt Được Một Nhúm Tóc Trong Trò Chơi

Chương 24: Tổ chức Bạch Hạc


1 năm

trướctiếp

Mái tóc dài định túm lấy người trước mặt, nhưng vừa định thò ra khỏi cửa, nó bật lại như thể đụng phải thứ gì đó.

Cánh cửa đóng “sầm” lại sau lưng mọi người, công chúa tóc mây dù có la hét bên trong cũng không thể mở nó ra.

“A a a a không được đi!!!”

Vài người liếc nhìn lại, cũng không dám thả lỏng một chút, chạy thẳng ra khỏi toà tháp mới dừng lại.

Conan đỡ đầu gối thở hổn hển: “Tôi, chúng ta đã trốn thoát?”

Lộ Hải và Mễ Quả cũng không khá hơn là mấy, đêm nay thật kích thích!

Hứa Chiêu Hoà quay đầu nhìn lại tòa tháp, tổng cộng có mười hai tầng, mỗi tầng tối đen như mực, hoàn toàn không nhìn thấy tầng mười ba nơi công chúa tóc mây đang ở.

Cậu nhìn lại, giọng nói lạnh lùng: “Chỉ trốn qua được đêm nay.”

Conan:…

Cậu ta thực sự không muốn làm điều đó một lần nữa!

Nhưng không có cách nào, nếu bọn họ không thể tìm ra sự thật đồng nghĩa không thể hoàn thành nhiệm vụ, đêm mai sẽ nguy hiểm hơn!

Niềm vui trốn thoát thành công trong chốc lát cũng tắt lịm, bốn người im lặng nhìn nhau, Hứa Chiêu Hoà ngẩn ra, đột nhiên hỏi:

“Hai cô gái đã trở về toà nhà phương Tây rồi?”

Lộ Hải vẻ mặt có chút chán nản: “Đúng vậy, bọn họ không vào tháp được.”

Hứa Chiêu Hoà nhướng mắt: “Chúng ta cũng trở về đi.”

Vài người gật đầu, quay người đi về phía biệt thự.



11 giờ 40 phút.

Bọn họ trở về toà nhà phương Tây, không có chuyện gì xảy ra, hai người họ bình an vô sự.

Bầu không khí giữa Lưu Mỹ Vũ và Lộ Hải đột nhiên nguội lạnh, một người hét lên muốn khiếu nại, người còn lại thì cười mà không nói.

Hứa Chiêu Hoà mặc kệ bọn họ, xoay người trở về phòng, còn chưa kịp chìm vào giấc ngủ, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng hét.

Cậu liếc nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ đêm.

Sau một lúc: “Cộc cộc cộc… “

Đó là một tiếng gõ cửa vội vã, giọng nói của Vương Mộng Mộng lo lắng vang lên: “Mở cửa ra, cứu, cứu tôi với!”

Hứa Chiêu Hoà khá bất ngờ, không ngờ cô ấy lại đến nhờ cậu giúp, tất nhiên cũng có thể người khác không mở cửa cho cô ấy.

Tiểu Anh trên cổ tay lắc đuôi theo quy luật, không hề có ý ngăn cản, chẳng qua nghĩ tới có người tới tìm Chiêu Chiêu vào ban đêm, anh liền tức giận!



Hứa Chiêu Hoà không lãng phí thời gian, xuống giường mở cửa cho Vương Mộng Mộng, nhưng ở ngoài cửa, dường như cô ấy không nghĩ rằng người này sẽ tốt bụng như vậy nên ngơ một lúc rồi mới chạy “vút” vào trong, sau đó chặn cửa lại, đôi mắt đỏ hoe.

Hứa Chiêu Hoà bật đèn lên, lúc đó mới nhận ra tóc của Vương Mộng Mộng không hiểu vì sao mất hết, da đầu chỗ trắng chỗ đen, trông thật thê thảm!

Cô ấy không nói gì, chỉ đứng ở cửa, một lúc sau, trên mặt đất có tiếng bước chân, còn có tiếng sột soạt cọ vào tấm thảm.

Cô ấy bịt chặt miệng mình, mặc dù Hứa Chiêu Hoà thấy vô dụng thôi nhưng sau khi nghĩ lại, cậu vẫn ngồi trên ghế, lúc này mà ngồi trên giường luôn cảm thấy rất kỳ quái!

...

Chưa tới năm phút, âm thanh từ bên ngoài hoàn toàn biến mất, Vương Mộng Mộng dựa vào cửa trượt xuống, cười yếu ớt nhìn Hứa Chiêu Hoà.

“Xảy ra chuyện gì?” Hứa Chiêu Hoà hỏi: “Lưu Mỹ Vũ đã xảy ra chuyện rồi?”

Cô ấy gật đầu, sau đó một ánh mắt phẫn uất hiện lên trên khuôn mặt cô ấy như thể đang nhớ ra điều gì đó.

Vốn dĩ với tính tình của Lưu Mỹ Vũ, cô ấy không muốn ngủ cùng phòng với cô ta, nhưng sau khi nghĩ lại, cô ấy cảm thấy con gái ở một mình thật sự không an toàn, nên đồng ý cho cô ta vào.

Nhưng không ngờ rằng, lúc cô ấy gặp nguy hiểm lại là người đầu tiên đẩy cô ấy ra! Tóc của cô ấy là bởi vì không còn cách nào nên mới phải tự tay cắt đi!

Tuy nhiên, cuối cùng Lưu Mỹ Vũ cũng phải gánh chịu hậu quả, giống như Trần Thanh Ngọc chết trong đêm đầu tiên, toàn bộ da đầu đều bị lột xuống!

“Tôi đã thấy…” Vương Mộng Mộng hít sâu mấy hơi mới kịp thả lỏng: “Là bà phù thủy giết người vào ban đêm, tôi nhìn thấy trên tay bà ta có một cục tóc động đậy, Lưu Mỹ Vũ vô tình kéo mũ của bà ta, bà ta…”

Hứa Chiêu Hoà liếc nhìn nhúm đang vặn vẹo trên cổ tay cậu, nhúm tóc đung đưa, ngoan ngoãn vỗ về cậu.

Sau đó Hứa Chiêu Hoà mới ngẩng đầu nhìn: “Bà phủ thuỷ bị sao vậy?”

Như thể nghĩ đến điều gì đó khủng khiếp, hơi thở của Vương Mộng Mộng dần trở nên gấp gáp: “Bà ta...”

“Bà ta không có tóc !!!”

“...”

Hứa Chiêu Hoà: “... Ồ.”

“Không, không phải, anh không biết!” Vương Mộng Mộng trợn to hai mắt: “Sắc mặt bà ta tái nhợt, da đầu nổi lên, đặc biệt đáng sợ!

“Hơn nữa trong miệng còn nói cái gì, nếu nhìn thấy, thì đi chết đi...”

Ngay lúc đó, cô ấy thực sự cảm thấy mình sắp chết! !

“Anh Sinh...”

Ngoài cửa có tiếng vang lên, Vương Mộng Mộng đang ngồi ở ngoài cửa sợ hãi nhảy dựng lên!

Hứa Chiêu Hoà vẫy tay để cô ấy ngồi xuống ghế, tự mình đi ra mở cửa, liền thấy Conan đang đứng ở cửa cầm một con dao rựa, mỉm cười nhìn mình.

“...”

Hứa Chiêu Hoà đang định đóng cửa, thì cậu ta đưa tay ra nhanh chóng ngăn cửa lại: “Anh Sinh, vào trong nói chuyện, vào trong nói chuyện.”

Hứa Chiêu Hoà liếc mắt nhìn dao rựa, tránh khỏi cửa.

“Anh Sinh, tôi nghe bên anh có động tĩnh, có chuyện gì vậy?”

Vào nửa đêm, cậu ta cũng nghe thấy tiếng la hét và tiếng bước chân, nhưng cậu ta không dám đi ra ngoài, sau đó, cậu ta nghe thấy có người gõ cửa phòng anh Sinh. Anh Sinh tốt bụng của cậu ta lại mở cửa cho vào, không hề quan tâm lòng người hiểm ác!

Vì vậy, thấy bên ngoài đã yên tĩnh, cậu ta lấy công cụ cứu mạng ấp ủ bấy lâu của mình là con dao rựa ra, chạy tới gõ cửa phòng của Hứa Chiêu Hoà.

“...”

Hứa Chiêu Hoà đóng cửa đi vào, chỉ thấy Conan và Vương Mộng Mộng đang ngơ ngác nhìn nhau.

Một người nhìn chằm chằm vào con dao rựa, một người nhìn chằm chằm vào da đầu...

Hứa Chiêu Hoà vỗ vỗ vai Conan: “Trước tiên bỏ dao rựa xuống.”

“...” Conan hoàn hồn: “Ồ!”

Vương Mộng Mộng liếc nhìn cậu ta không nói lời nào, đột nhiên buồn bã nói: “Nếu tôi biết trước như vậy, tôi đã không hứa với chị cậu tới đây rồi.”

“????”

“Chị tôi? Chuyện này liên quan gì đến chị tôi? Cô còn biết chị tôi!”

Conan liếc nhìn Vương Mộng Mộng, sau đó nhìn anh Sinh của mình, rồi đột nhiên giận dữ nói: “Sao chị tôi lại làm như vậy chứ!”

Cậu ta đã nói anh Sinh rất lợi hại, tại sao chị cậu ta lại cử người đến đây! Hơn nữa còn không nói với cậu ta!

Cậu ta thận trọng liếc nhìn Hứa Chiêu Hoà, nhìn thấy dáng vẻ cười như không cười đối phương thì vội vàng tiến lại gần với vẻ mặt buồn bã. -App-truyện-tytnovel.com

“Anh Sinh, tôi thật sự không biết, không phải như anh nghĩ...”

Lúc này Vương Mộng Mộng mới nhận ra rằng cô ấy đã nói sai điều gì đó, nhưng nhìn bộ dạng của Hứa Chiêu Hoà trông có vẻ như không phải không biết chuyện gì.

Hứa Chiêu Hoà im lặng một lúc mới nói: “Trước đó tôi cũng không biết chị gái của Conan sẽ cử người đến, nhưng thấy cô luôn chú ý đến cậu ta nên tôi đã nghĩ hai người có quan hệ gì đó.”

“???”

Conan gãi đầu, không đúng, tại sao bây giờ cậu ta lại giống như người duy nhất bị quay mòng mòng?

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Vương Mộng Mộng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Còn không phải là do chị gái cậu lo lắng cho cậu à!”

Sau đó cô ấy quay lại nhìn Hứa Chiêu Hoà: “Nhưng Hoa Sinh đừng hiểu lầm tôi, chúng tôi không có ý xấu, gần đây người đứng đầu tổ chức rất quan tâm đến anh, lần này tôi tới là để… Để làm quen với anh trước.”

Vương Mộng Mộng chính thức đưa tay ra: “Tự giới thiệu với anh, tôi là một thành viên của tổ chức Bạch Hạc, Vương Manh.”

“...” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Hắc Ưng, Bạch Hạc, tha cho cậu, cậu muốn cười!

Trông quê quá! Buông tha cho những con vật nhỏ đi được không!

Hứa Chiêu Hoà cố gắng hết sức để không nhìn thẳng Vương Mộng Mộng hoặc có thể nói là da đầu của Vương Manh, cậu đưa tay ra bắt tay hờ một cái rồi thôi, không hề có ý định để lộ bất kỳ thông tin cá nhân nào.

Vương Mộng Mộng không nản lòng, lần này đúng là do bọn họ đột ngột, cô ấy biết ơn vì cậu đã sẵn lòng giúp cô ấy lần này, có thể thấy Hoa Sinh thực sự có khả năng.

Chỉ cần nhìn chiếc ô đen của cậu, người khác không nhận ra nhưng cô ấy lại biết.

Một người mới vào phó bản đã có thể mở ra phó bản ẩn, tăng liền ba cấp, hơn nữa còn lấy được chiếc ô gọi hồn ở phó bản thứ hai, tuyệt không thể là người thường!

Mặc dù cậu chỉ sử dụng một chiếc ô gọi hồn để che mưa! Đơn giản là phung phí của trời!!

Nhất định đối phương là một người hung ác thâm tàng bất lộ!!!

...

“Xin lỗi!” Hứa Chiêu Hoà cắt ngang tiếng thét bên trong lòng của Vương Manh: “Tôi không có hứng thú với bất kỳ tổ chức nào nên nói về phó bản trước đã.”

Vương Manh vừa muốn mở miệng, Conan đã bước tới và ngạc nhiên hỏi: “Tại sao thế anh Sinh, anh có biết phúc lợi của tổ chức tốt lắm không, người bình thường muốn vào cũng không thể vào được đâu!”

Hứa Chiêu Hoà sờ sờ nhúm tóc trên cổ tay, vẻ mặt bình tĩnh.

À, cậu giàu như thế, sao còn phải đi làm côn! Cậu bị điên à!

Hơn nữa người ta nói là có hứng thú, điều đó không đồng nghĩa là họ muốn mời cậu.

Nhúm tóc duỗi ra quấn lấy ngón tay Hứa Chiêu Hoà một cách trìu mến.

Anh đã quyết định! Anh phải cho Chiêu Chiêu thêm điểm tích luỹ, đây mới có phó bản thứ mấy mà đã có người tới ăn bớt rồi!

Không biết xấu hổ!!

...

Vương Manh thở dài trong lòng, nhưng cô ấy hiểu rất rõ, ngay cả người bình thường cũng không thể theo người ta chỉ bằng một cái miệng, chưa kể còn ở trong phó bản.

Rồi cô ấy lại liếc nhìn Conan, dù sao thì cậu nhóc này còn ở đây, chỉ cần giữ liên lạc với Hoa Sinh là đủ rồi.

A, thật ghen tị, em trai của Cosei luôn may mắn như vậy!



Ngược lại, Hứa Chiêu Hoà đã giải thích đại khái tình hình cho Conan, sau đó kết luận: “Bà phù thủy là một ma nữ đầu trọc, lòng tự trọng rất thấp, không thể để người khác nhìn thấy đầu của mình!”

Conan nghe xong gật gù rất có lý, không có gì sai cả!

Vương Manh: “...”

Hứa Chiêu Hoà tiếp tục: “Tôi cũng nhìn thấy nhiều thư mời đến vũ hội trong mật thất, theo phiên bản [Rapunzel] nào đó, nếu tôi đoán không sai, ngày mai bà phù thủy sẽ bắt đầu ra tay! Vì vậy, đêm mai chính là thời điểm để làm sáng tỏ sự thật.”

Conan: “Anh Sinh, anh có nhớ đó là phiên bản Rapunzel nào không?”

Hứa Chiêu Hòa: “...”

Ngay khi cậu định chuyển chủ đề, Vương Manh đã trả lời: “Này hình như tôi biết, hồi tiểu học có xem qua.”

Conan vội vàng hỏi: “Cái gì?”

Vương Manh: “Chuyện tình nàng Rapunzel*.”

“...”

*Tên gốc là [Barbie as Rapunzel], một bộ phim hoạt hình cổ tích trên máy tính năm 2002 của đạo diễn Owen Hurley, được công chiếu trên truyền hình trên Nickelodeon vào ngày 24 tháng 11 năm 2002.

App TYT & Ý Hiên Các team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp