Chủ Ao Nuôi Cá

Chương 49


2 năm

trướctiếp

Nhìn kỹ hơn, khuôn mặt của người cá quả thật là đẹp đến mức khiến người ta quên cả hít thở, cũng không nói trông như thế nào, chính là đẹp đến mức Thời Dư không biết diễn tả như thế nào. Đáng tiếc người cá này quá mức đáng sợ, làm cho người ta khi gặp phải anh thì trong lòng tràn đầy phụ đề màu đỏ thẫm, nội dung bao gồm nhưng không giới hạn trong: [Cứu mạng a!], [Chạy nhanh!], [Muốn chết muốn chết muốn chết!]

Chờ đã.

Thời Dư đương nhiên cũng không ngoại lệ, hôm nay có thể xem như là lần đầu tiên cậu nhìn thẳng vào đối phương.

Thời Dư buông cằm anh ra, nghe xương sau lưng của người cá đập xuống mép hồ bơi, không chút thương hại nói: [Quên đi, thành thật tắm rửa sạch sẽ cho anh ta, cho ăn chút thức ăn, tận sức làm việc trong khả năng của mình còn đâu thì nghe theo số trời đi... Hệ thống, nếu thật sự không được chúng ta sẽ đưa anh ta đến bệnh viện chứ?]

Râu của con mèo hệ thống giật giật, giương mắt nhìn cậu: [Gửi đến bệnh viện nhân dân số một hay bệnh viện thú y số 1?]

[…] Thời Dư cân nhắc một chút: [Hẳn là đưa đến bệnh viện thú y đúng không?]

[Vậy sao cậu vừa rồi không đưa đi? Chuyên gia đó ở bên kia, cậu nói thẳng với cá voi sát thủ cậu không biết đã nhặt được cái gì, sau đó liền nhặt được một người cá lớn như vậy, cậu là một công dân tốt, trước tiên nghi ngờ có người làm thí nghiệm cơ thể người bất hợp pháp, bọn họ hẳn là cũng sẽ không hoài nghi cậu chứ?]

Thời Dư suy nghĩ một chút, nghiêng đầu nói: [Mẹ nó cậu nói rất có đạo lý, thế mà tôi lại không nghĩ tới!]

Cậu thở dài: [Bây giờ còn kịp không? Thuốc đã đổ lên rồi, người ta hỏi thì sao?]

[Nói vì tinh thần nhân đạo nên đã thu thập cho người ta trước? Cậu nghĩ rằng là tên xui xẻo nào nuốt một nửa con cá lớn, kết quả rửa sạch lại phát hiện là một người cá?] Mèo hệ thống nói.

Thời Dư yếu ớt nói: [Tại sao tôi không phát hiện hệ thống như cậu còn có khiếu hài hước lạnh lùng?]

[Bây giờ cậu phát hiện cũng chưa muộn.]

Một người một mèo, mỗi người một câu tranh cãi, Thời Du đã thu thập xong đuôi cá của đối phương, có găng tay gia trì cuối cùng cũng thuận lợi hơn rất nhiều, chẳng qua phế bỏ bảy tám đôi găng tay của hắn còn cống hiến hơn mười vết thương nhỏ trên ngón tay hắn.

Thời Dư đứng trong ao cũng mệt mỏi, dứt khoát chống tay ngồi xuống bên cạnh ao, kéo người cá thay anh làm sạch tóc, sợi tóc màu bạc vốn giống như ánh trăng hóa thân hiện tại dính đầy vết bẩn màu nâu đen, nhìn qua còn tưởng rằng là một ông lão tóc nửa trắng nửa nâu, ít nhất làm giảm bảy lần vẻ đẹp của người cá.

Trước tiên, Thời Dư lấy tay kiểm tra của tóc đối phương một chút, thấy tóc không có sức mạnh giống như khi chạm vào vảy nên cậu cảm thấy nhẹ nhóm, đổ thuốc tẩy vết bẩn vào tóc đối phương, nghiêm túc làm sạch đầu cho đối phương.

Không ngờ khi vén tóc người cá lên, liền lộ ra hai cái tai cánh ẩn trong tóc, đang ở trạng thái thu nhỏ lại lẳng lặng dán vào đầu người cá, Thời Dư nhẹ nhàng chạm vào, lỗ tai kia liền khẽ di chuyện, nhìn cực kỳ thú vị.

Lòng hiếu kỳ của Thời Dư nhất thời nổi lên, nắm lấy đầu lỗ tai người cá mở rộng cánh tai ra - chính xác mà nói, nếu như không phải thứ này mọc ở tai hẳn là dài, Thời Dư càng hi vọng gọi nó là vây cá hoặc là màng.

Nó có hình cánh quạt gồm nhiều xương cánh rất mong, ở giữa có một lớp màu xám bạc giống như sợi tạo thành, dưới ánh mặt trời lấp lánh một chút ngôi sao màu bạc, cực kỳ đẹp mắt.

Thời Dư chọc chọc mặt người cá, thấy đối phương không có bất kỳ ý kiến muốn tỉnh lại, liền cởi găng tay sờ cánh tai đối phương.

Đầu ngón tay của cậu nhẹ nhàng chạm vào cổ đối phương, xương cánh dài nhất vẫn bị một tay của Thời Dư giữ lấy, cánh tai nhúc nhích một chút, lập tức lại không hề có động tĩnh gì nữa.

Cảm giác giống như vây cá bình thường, rất bóng loáng, có chút cảm giác đàn hồi, những thứ khác ngược lại không có gì đặc biệt.

Mèo hệ thống ở một bên mắng: [Người không làm, sẽ không chết.]

Thời Dư yên lòng, cẩn thận vuốt ve tai cánh của người cá, vừa trả lời: [Lúc này anh ta không phải là đang ngất xỉu sao? Bây giờ không chạm vào thì đợi đến khi nào?]

Thời Dư chớp mắt: [Hệ thống, cậu cũng chưa từng chạm qua phải không? Cậu có muốn chạm vào không?]

[Cậu nghĩ tôi cũng ngây thơ như cậu à?]

Sau đó một móng vuốt lông xù vươn tới, lướt qua cổ tay Thời Dư đặt đệm móng vuốt màu hồng lên tai người cá, mèo hệ thống meo một tiếng nói: [Chậc, cảm giác này cũng không có gì đặc biệt!]

[Vậy cậu đừng chạm vào nữa?]

[Tôi muốn chạm vào! Làm cậu tức chết! Hơi nhẹ! 】

Một người một mèo chạm vào tai người cá, lỗ tai đáng thương của người cá ở trong tay Thời Dư không ngừng rung động, xương cánh muốn trốn tránh lại nằm trong tay người ta, nên chỉ có thể bị một người một mèo giày vò.

Chơi được một lúc, Thời Dư ho khan một tiếng, nhớ tới nhiệm vụ của cậu, thành thật bắt đầu gội đầu cho người ta.

Đợi đến khi gội xong, mái tóc của người cá tốt xấu gì cũng khôi phục lại màu bạc trắng, nhưng trông nó khô sơ, còn tỏa ra mùi hôi thối gay mũi.

Thời Dư cau mày, mấy ngày nay luyện ra bản năng tắm rửa cho mèo làm cho cậu cảm thấy như vậy căn bản không tính là rửa sạch! Cậu do dự một chút, cuối cùng vẫn đứng dậy đi vào trong phòng lấy chút đồ tới.

[Cậu đang làm gì đấy?] Mèo hệ thống kỳ quái hỏi.

Thời Dư cũng không quay đầu vẫy vẫy tay: [Đi lấy chút đồ!]

Đợi đến khi người trở về, mèo hệ thống vừa nhìn thấy đồ vật trên tay Thời Dư liền bùng nổ: [Cậu làm gì vậy? Cậu đang làm gì với đồ của tôi?]

Trên tay Thời Dư cầm sữa tắm chuyên dụng cho mèo hệ thống còn có tinh chất bảo vệ lông mềm mại, cậu chớp chớp mắt với mèo hệ thống: [Đừng khinh thường nha, cậu xem tóc anh ta kia, vừa khô vừa sơ, tôi bảo vệ cho tóc anh ta một chút.]

[Không được!] Mèo hệ thống nhào tới cắn cắn bắp chân Thời Dư, ngay sau đó trèo lên trên: [Đây là của tôi! Không được sử dụng nó!]

[Đừng keo kiệt! Sau này bố sẽ mua cho con cái mới!]

[Không được! Đây là của tôi! ——! của tôi.]

Thời Dư xoay người tránh được động tác trèo lên của mèo hệ thống, nâng hai chai đồ vệ sinh cá nhân lên cao, một ngón tay khác chỉ vào mèo hệ thống nói: [Là cậu cưỡng ép phát nhiệm vụ để anh ta ở lại! Không phải cậu và tôi đã ném anh ta xuống biển và hủy thi thể! Dùng chút tinh chất dưỡng lông của cậu thì sao?! Có chuyện gì vậy?]

[Hệ thống, cậu là một con mèo trưởng thành, phải học cách chịu trách nhiệm về hành vi của mình!]

[Tôi không ——!] – Mèo hệ thống còn muốn cắn Thời Dư, Thời Dư tự nhiên sẽ không ngốc mà sững sờ đứng tại chỗ cho nó cắn, trốn bảy tám lần, thế nhưng một người không thể so sánh được với một con mèo linh hoạt, trong lúc né tránh cậu bị mèo hệ thống cắn vài cái còn gãi vài cái, cậu cũng bắt đầu tức giận, ngay khi ném đồ vệ sinh đi, cậu đã đánh nhau với mèo hệ thống ngay tại chỗ.

Thời Dư một khi ra tay, mèo hệ thống đã bị ấn cổ đấm vài cái, nó đương nhiên cũng không dám yếu thế, thừa dịp Thời Dư bắt nó thì thưởng cho mấy vết móng vuốt tình yêu, một số chỗ lợi hại một chút đều bắt đầu có vết máu.

Thời Dư vừa kêu đau vừa không dám yếu thế, hôm nay không đánh mèo hệ thống một trận, cậu liền gọi nó là ba!

Đánh một lúc lâu, thể lực của mèo hệ thống bắt đầu có chút không chống đỡ nổi, không biết từ khi nào hai người liền biến thành mèo hệ thống chạy vòng quanh ao ở phía trước, Thời Dư đuổi theo phía sau, cứ như vậy đuổi theo bảy tám vòng, Thời Dư rống to một tiếng: [Cậu chạy nữa thử xem?!]

Mèo hệ thống vừa chạy vừa quay đầu lại trào phúng nói: [Tôi sẽ chạy, cậu có bản lĩnh thì đến bắt tôi nha! Bắt được tôi sẽ để cho cậu hắc hắc hắc!] (App TYT) ( truyện đăng trên app TᎽT )

[Cậu chờ đó!] Thời Dư vừa làm bộ đuổi theo, thật ra bước một bước xoay người nhào về phía sau, ao này thật sự cũng không lớn, mèo hệ thống quay đầu liền phát hiện Thời Dư đang chạy phía trước mặt nó, mèo hệ thống kêu to một tiếng, mắt thấy bị Thời Dư bắt được, nó đột nhiên nảy ra ý tưởng nhào sang một bên!

“Xôn xao ——!” Sau một tiếng rơi xuống nước, mèo hệ thống từ trong ao thò đầu ra: [Thời Dư!]

Thời Dư hài lòng đi tới một bên nhặt đồ vệ sinh cá nhân lên, ngồi xổm xuống bên cạnh ao: [Ai nha, vậy thì phải làm sao bây giờ? Hệ thống đều ướt đẫm rồi... Dù sao cũng ướt rồi, không bằng cùng nhau tắm rửa đi!]

Dứt lời cậu liền nhảy xuống nước, thừa dịp mèo hệ thống đang ở trong nước không biết làm sao, đổ sữa tắm lên người nó chà xát, trên người mèo hệ thống lập tức nổi lên một tầng bọt trắng.

Mèo hệ thống kêu thảm thiết một tiếng: [Em gái cậu! Tôi mới dùng nó ngày hôm qua!]

[Hi, rửa sạch rồi, cậu cứ nghe lời đi.] Thời Dư giống như bất đắc dĩ nói, thật ra bên môi lộ ra ý cười dữ tợn, nắm lấy da sau gáy của mèo hệ thống kéo nó vào trong ngực mình, chính cậu thì ngồi xuống bên cạnh ao, sau đó đặt hệ thống mèo vào trong ngực mình chà xát một trận.

Mèo hệ thống bị chà xát đến toàn thân đều là bọt trắng, lại bị nắm lấy da sau gáy, thật sự là chạy không thoát, chỉ có thể ở trên đầu gối Thời Dư phun nước.

Thời Dư tắm cho nó đầy đủ dịch vụ mát-xa rửa lông chải lông, rửa sạch bọt trên người, lúc này mới buông tay ra: [Được rồi, tự mình ra kia lấy một cái khăn đến lau khô, nằm dưới ánh mặt trời phơi nắng —— nhớ trở người và giơ tay lên!]

Mèo hệ thống cho cậu một gói biểu cảm, hùng hùng hổ hổ đến bên cạnh lau lông cho mình: [Đồ lồi lõm!]

Thời Dư cúi đầu cười một tiếng, lúc này mới kéo đầu người cá để gội đầu một lần như vậy, rất nhanh cả không gian tràn ngập mùi dâu tây, sau khi gội đầu sang, Thời Dư lại gần ngửi ngửi đầu người cá, tốt xấu gì cũng không có loại mùi hăng như vừa rồi, lúc này mới cho tinh chất chăm sóc tóc chà xát một lần nữa.

Người cá có điểm tốt, rửa sạch xong không cần phơi - chẳng qua Thời Dư là lau được một nửa cho người ta mới phản ứng lại, cái này có gì dễ lau, lau khô không phải còn phải thả vào trong nước sao?

[Quả nhiên là cậu đã già rồi đúng chứ?] Mèo hệ thống nói.

Thời Dư nhìn người cá gối trên đầu gối, đưa tay sờ sờ mặt đối phương: [Cậu đánh rắm... Hệ thống, cậu điều tra một chút, người cá khi nào mới có thể tỉnh?]

[Không biết.] Mèo hệ thống nói: [Tôi vừa quét qua một lần, loại sinh mệnh này quá hiếm, dữ liệu quá ít không thể đoán trước. Tôi vừa mới gửi báo cáo kiểm tra đến bên hệ thống chính, xem hệ thống chính bên kia có số liệu nào có thể tham khảo một chút... Nhưng mà nhiệt lượng trong cơ thể anh ta rất ổn định, hẳn là không chết được.]

[Vậy vạn nhất vẫn không tỉnh thì làm sao bây giờ?] Thời Dư đặc biệt nói: [Dù sao tôi cũng phải duy trì nhiệm vụ không thất bại, nếu anh ta luôn nằm đó có thể sinh ra bệnh ghẻ không? Tôi có nên xoa bóp và tẩy tế bào chết cho anh ta thường xuyên không? Anh ta sẽ có một con bọ nhỏ không? Còn việc ăn uống và bài tiết thì sao? Đặt hai đường ống vào đó?]

[emmmm......] Mèo hệ thống nói: [Nếu vẫn không tỉnh cậu có thể thử...]

[Tuy nhiên người cá xuất hiện, câu chuyện “Nàng tiên cá” nói không chừng là thật.]

[Ý cậu là sao?]

[“Nàng tiên cá” là thật, như vậy “Công chúa ngủ trong rừng” và “Bạch Tuyết” nói không chừng cũng là thật?]

Thời Dư càng nghe càng bối rối nói: [Hệ thống, cậu muốn nói cái gì?]

[Bạch Tuyết được hoàng tử hôn một cái liền tỉnh, công chúa ngủ trong rừng cũng được hoàng tử hôn một cái liền tỉnh, bằng không cậu cũng hôn anh ta một cái? Nói không chừng sẽ tỉnh chứ?] Mèo hệ thống dưới ánh mặt trời trở mình, nâng móng vuốt trước lên: [Dù sao thì thử xem, cậu cũng không thiệt thòi.]

[Thử xem?] Thời Dư nói đùa nắm cằm người cá nâng lên, làm bộ muốn hôn, nửa đường còn ngừng lại: [Không đúng , tôi cũng không phải hoàng tử, phải là hoàng tử hôn mới được.]

[Đi đâu tìm một hoàng tử người cá? Và anh ta là nam, phải không? Nói không chừng phải tìm một nàng công chúa cá.] Hệ thống mèo nói.

Thời Dư nhướng mày, cẩn thận quan sát mặt người cá một chút: [Làm sao cậu biết anh ta là nam? Nếu đó là của một người phụ nữ thì sao? Hơn nữa rất nhiều cá biển sâu bởi vì môi trường sống quá gian khổ, vẫn là con cái đồng thể!]

Nói là nói như vậy, Thời Dư cũng rất tò mò đối phương là nam hay nữ, lúc mới lau vảy cho đối phương cũng không phát hiện cơ quan sinh dục gì, lỗ sinh sản và lỗ bài tiết ngược lại nhìn thấy, nhưng cậu cũng không thể phát điên đến mức cắm ngón tay vào sờ sờ bên trong có thứ gì không chứ?

Cậu tiến lại gần, cẩn thận đánh giá khuôn mặt người cá, ý đồ từ trên mặt đối phương nhìn ra giới tính.

Nhìn một lúc, Thời Dư bỏ cuộc, bày tỏ: [Nhìn không ra, hơn nữa tôi cảm thấy mình không thể nâng mặt người ta như vậy nữa, nếu không luôn cảm thấy sẽ phát sinh một số tình tiết vui vẻ trong tiểu thuyết...]

Mèo hệ thống chửi rủa: [Cậu còn nghĩ rằng cậu là nhân vật chính? Nhiều nhất là người qua đường... Quên đi cậu vẫn nên nhanh buông tay đi, người qua đường bình thường làm như vậy sẽ bị bầm thây tại chỗ, tốt nhất cũng là một cái đầu thân tách ra.]

Thời Dư sợ hãi gật gật đầu, cậu đang muốn buông ngón tay ra, đã thấy lông mi người cá giật giật, ngay sau đó ánh mắt xanh thẳm giống như đại dương rơi vào trong mắt Thời Dư.

Cẩu thả, thật đúng là... Vui mừng khi thấy.

App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp