Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 177: Có được Tiểu Hắc có được thiên hạ


2 năm

trướctiếp

Tiểu Hắc đắc ý khẽ sủa vài tiếng.

Không lâu sau, Dương Ân đã tới một nơi khác, hắn cho rằng có thể nghỉ ngơi một lát nhưng bỗng nhiên, Tiểu Hắc nhảy từ trên vai hắn xuống, xông vào trong đám cỏ, sau đó hắn nhìn thấy Tiểu Hắc dẫn ra một con trăn.

Dương Ân giật nảy mình, con trăn này dài tới 5, 6 mét, nó to như cái đùi người, cái miệng lớn có thể nuốt chửng Tiểu Hắc vẫn chưa đủ dính răng.

Nhưng, Dương Ân lại phát hiện ra con trăn lại bị Tiểu Hắc cắn khiến nó không ngừng cuốn tròn lại muốn siết chết Tiểu Hắc.

Khi Dương Ân muốn giết con trăn thì nó đã bị Tiểu Hắc cắn ra làm đôi. Điều này khiến Dương Ân càng hiểu rõ hơn sự lợi hại của Tiểu Hắc.

“Trời, nếu hàm răng kia mà cắn vào cổ tao thì cũng đứt lìa luôn đó!”, Dương Ân thầm thở dài.

Sau đó, Tiểu Hắc lại nhả ra một ngọn lửa nướng chín con trăn, rồi sủa lên mấy tiếng với Dương Ân, tỏ ý bảo Dương Ân ăn thịt trăn đi.

Dương Ân cũng không khách sáo với Tiểu Hắc, hắn ngồi xuống nói: “Có Tiểu Hắc không sợ chết đói!”

Tiểu Hắc rất vui vẻ với lời nịnh nọt của Dương Ân, không ngừng nhảy nhót trên mặt đất, cái đuôi ngắn tũn cứ lúc lắc không ngừng rồi cắn cái túi mật từ thân con trăn đưa tới trước mặt Dương Ân.

Dương Ân nhận lấy nói: “Truyền thuyết nói mật trăn có tác dụng tráng dương, cũng không biết là thật hay giả, để tao thử xem nào”.

Rồi Dương Ân cho túi mật vào miệng nuốt xuống bụng, sau đó hắn cảm nhận được một luồng nhiệt sinh ra trong bụng thì lập tức vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết hấp thu năng lượng của mật trăn.

Năng lượng của mật trăn không hề yếu, sau khi được phân hoá ra thì một phần năng lượng đó thâm nhập vào trong đan điền trung tâm, cũng có một phần bổ sung trực tiếp tới thận, gia tăng sức mạnh cho thận, cũng chính là “tráng, dương”.

Vốn dĩ, vết thương của Dương Ân vẫn chưa khỏi, sau khi nuốt mật trăn thì đã được bổ sung không ít năng lượng, trạng thái cũng tốt hơn nhiều.

Hắn lại ăn thịt trăn đã nướng chín, tiếp tục bổ sung phần sức mạnh bị hao phí.

Khi hắn đã ăn xong thịt con trăn thì tinh khí có trong mật trăn và thịt trăn đã tràn đầy khắp cơ thể hắn, thấm vào các bộ phận, gia tăng sức mạnh của tinh thần và thể xác.

Sau khi Dương Ân cảm nhận được cơ thể đã khôi phục không ít, hắn lấy ra một viên huyền linh thạch hạ phẩm, nắm chặt vào trong tay lẩm bẩm: “Dứt khoát không trở về quân đoàn nữa, đợi trời sáng có khi sẽ có tướng Man tới chém giết. Nếu ta lại đột phá lần nữa thì có thể tiến hành phản công rồi!”

Sau đó, Dương Ân ngồi thiền, nhanh chóng hấp thu huyền linh thạch hạ phẩm trong lòng bàn tay.

Một chiến sĩ bình thường muốn hấp thu một viên huyền linh thạch hạ phẩm thì phải cần thời gian khoảng ba ngày, dù sao, bên trong huyền linh thạch hạ phẩm cũng mang theo huyền khí tinh hoa, là một loại sức mạnh nồng đậm, cấp chiến sĩ cũng không phải là cao, bắt buộc phải hấp thu từng chút mới tiêu hoá kịp.

Nhưng Thái Thượng Cửu huyền quyết của Dương Ân vô cùng thần kỳ, tốc độ vận hành của nó cao gấp mấy lần huyền quyết thông thường, mà không gian dung nạp của đan điền trung tâm cũng rất lớn mạnh.

Hắn chỉ cần một giờ đã luyện hoá được viên huyền linh thạch hạ phẩm đó, khiến nó hoá thành bột phấn.

Sức mạnh trong đan điền trung tâm của Dương Ân dồi dào, hồi phục lại trạng thái đỉnh phong, từ đó mà có thể thấy được sự huyền diệu của huyền linh thạch.

Dương Ân lại không vui nói: “Không phải nói là huyền linh thạch giúp người ta nâng cao thực lực sao? Tại sao không có cảm giác gì nhỉ!”

Thế là, hắn lại luyện hoá viên huyền linh thạch thứ hai. Lần này, hắn đã đả thông được 13 huyệt vị và cuối cùng cũng cảm nhận được sức mạnh được nâng lên, vết thương trên cơ thể đã hồi phục như lúc đầu.

“Trong tối nay dứt khoát phải đột phá cảnh giới chiến sĩ đỉnh cấp!”, Dương Ân nói là làm, không ngừng nghỉ, tĩnh tâm lại luyện hoá mấy viên huyền linh thạch hạ phẩm còn trên người mình.

Những huyền linh thạch hạ phẩm này mang theo sức mạnh pha tạp, kém xa huyền linh thạch trung phẩm và thượng phẩm, võ sĩ bình thường thu nạp năng lượng này nhất định là sẽ hấp thu cả những sức mạnh pha tạp kia, nhưng đan điền trung tâm của Dương Ân thì lại có năng lực thanh lọc và làm sạch những sức mạnh này như huyền tinh khí Tiên Thai rồi phân bổ khắp cơ thể.

Từng huyệt vị như cầu vồng lấp lánh, mang theo sức mạnh vô cùng dồi dào và mạnh mẽ.

Những huyệt vị này đại biểu cho mỗi vị trí khác nhau, cũng thể hiện Dương Ân đã khởi động những thiên phú bất phàm trong cơ thể.

Những thiên phú này ở trong các loại huyệt vị, ví dụ huyệt dưới chân được đả thông thì gia tăng tốc độ, huyệt ở lòng bàn tay thông thì có thể bùng phát năng lượng cực lớn, sức mạnh thắt lưng và bụng thông thì lại có thể cường hoá các chức năng của cơ thể.

Sau đó, mấy viên huyền linh thạch hạ phẩm trong tay Dương Ân đã bị luyện hoá hết, đả thông 197 huyệt, còn thiếu 3 huyệt nữa là được 200, mà trong tay hắn đã không còn huyền linh thạch hạ phẩm nữa rồi.

Đúng lúc hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối thì Tiểu Hắc lại nhả ra mấy viên huyền linh thạch hạ phẩm làm hắn lại lộ ra vẻ mặt xấu hổ nói: “Tao biết mày yêu tao lắm mà!”

Tiểu Hắc nghe xong câu nói này thì lè lưỡi nôn oẹ.

Dương Ân thẳng thừng bỏ qua thái độ của Tiểu Hắc, trong lòng lặng lẽ sửa đổi câu nói lúc trước: “Có được Tiểu Hắc có được thiên hạ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp