Nguyên Tố Đại Lục

Chương 281: Chơi với các ngươi


2 năm

trướctiếp

''Vút..!!''

''Bốp..!!''

Xích bạc lạnh lùng vô tình quất ngang lên thân xà nhân cản đường.

''A a a...!!'' Những tiếng hét thảm không ngừng vang lên.

Nhiều thân ảnh còn chưa kịp làm gì, miệng đã phun ra búng máu còn bị đánh bay ra sau cả một hàng trận thế dài. Những thanh âm rắc rắc không ngừng được truyền ra, trên ngực ai nấy máu thịt cũng lẫn lộn, may mắn hơn một chút thì chỉ để lại vết hằn đỏ chót rồi nhanh chóng chuyển thành thâm tím đau đến thấu tâm can!

''A, khốn kiếp!'' Thế tiến công của xích bạc không quá khó đoán vị trí di chuyển tiếp cận nhưng tốc độ của nó lại quá nhanh, kết hợp với mắt xích dài nối liền với nhau tạo thành một đoạn dài cùng với chú văn quỷ dị hiện trên mắt xích có thể làm tan biến một phần ma lực của người bị nó chạm vào, đây chẳng khác gì khắc tinh của ma lực làm cho bọn họ có chút bó tay bó chân. Chưa hết, đặc biệt là những cú quất dứt khoát đầy uy lực mang lại, thì chẳng khác nào dùng roi da đánh lên thân trần của họ, thực lực yếu hơn chủ nhân của chúng căn bản là không thể nào đỡ được, hiểu ra điều này, nhiều xà nhân giận giữ không thôi nhưng nhiều hơn đó là sự bất lực khi bản thân chỉ có thể làm ra phòng ngự chống trả!

Giờ đây, họ chẳng khác gì tù nhân vô tội bị quản ngục đem ra dày vò phát tiết lửa giận trong lòng, thật là nhục nhã và khó chịu!

''Một đám rắn cỏ còn không mau đứng dậy, dùng pháp bảo trong tay phá thứ chết tiệt đang lượn lờ ở trước mắt cho ta!'' Thanh âm rít gào vang lên hướng đến đám người còn đang hoảng sợ trước uy lực của xích bạc đang thể hiện thần uy giữa dòng xà nhân đông đảo đã một mảnh rối loạn trận thế!

Lúc này nhìn vào cảnh tượng trước mắt, cứ như xích bạc mới là tộc nhân xà tộc vậy, chúng uyển chuyển thân thể khuấy đảo đội hình đông đảo nhưng vô dụng của đối phương. Còn xà nhân thì như đám kiến con loạn thành một bầy, chỉ biết múa loạn pháp bảo trong tay nhằm đánh tan xích bạc nhưng đứng trước tốc độ chớp nhoáng lướt qua đó, mọi thứ múa may quay cuồng không chủ đích chỉ là tốn công vô ích mà thôi!

Cuồng long loạn xà trận, chính là tình thế lúc này xích bạc mang lại, xem ra Thiên Y chả cần tự mình ra tay cũng có thể đánh bại bách xà nhân!

''Xem ta!'' Không thể để cho sĩ khí bên ta hiếm có lắm mới tụ được bị đánh tan đi, thủ lĩnh bách xà linh quang chớp hiện liền hiểu rõ ra một điều, cách tốt nhất lúc này chính là tự ra tay làm mẫu, chứ không phải là quát mắng đám đồng tộc còn chưa biết cách phá giải này!

''Soạt..!!'' Đã biết vậy liền làm luôn tránh sinh ra chuyện phức tạp khác, đối phương vận chuyển ma lực lên trường thương trong tay, thân thương liền sáng lên quang mang lục sắc gia tăng uy lực phát ra. Bắt lấy thời cơ xích bạc đánh đến, đối phương hét lớn một tiếng, trường thương xoay vòng trên không rồi mạnh mẽ quét ngang mũi thương đánh vào mắt xích chính giữa khiến cho hai đầu xích bạc mất lực phải cong lại rồi bạo phát ma lực chấn bay cả đoạn đi xa!

''Bị đánh bay đi rồi!'' Mắt thấy xích bạc chớp mắt bị phá một đầu, đám xà nhân ngồi bệt xuống mặt tuyết không khỏi vui mừng hét lên.

''Nhanh, còn năm đoạn nữa, mau chóng giải quyết!'' Thủ lĩnh bách xà vội ra lệnh.



Cách hắn không xa thế nhưng vẫn còn năm đoạn xích bạc đang không ngừng càn quét tộc nhân của hắn, nhìn kĩ lại liền thấy đồng tộc bên kia xem ra cũng không đỡ được rồi!

Hắn không ngờ tới, đối phương chỉ tiện tay đánh ra một chiêu liền làm cho bọn họ, một trăm xà nhân phải cật lực đối phó như vậy, khoảng cách đôi bên không khỏi quá lớn đi!

''Rõ!'' Đối diện, đám xà nhân hớn hở lớn tiếng đáp lại.

Bọn họ nhanh chóng tách ra sử dụng chiến thuật biển xà, mười xà nhân vây một đoạn kết hợp với đồng tộc riêng lẻ hỗ trợ một bên gây rối loạn rồi cố gắng ghim pháp bảo trong tay vào từng khoảng xích bạc đã chia đều trước đó. Lần này không biết là có phải thẹn quá hóa giận hay không? Mà xà chúng nhân vô cùng ra sức, ai nấy cũng nghiến chặt răng vận lực đâm xích bạc xuống mặt tuyết sâu hẳn bên dưới, khi giữ chắc được rồi thì cả đám xà nhân liền chen thân nhau lao vào như bầy xà chuẩn bị cắn xé cuồng long vậy, chúng vận dụng ma lực trong cơ thể đánh tan từng đoạn nhỏ xích bạc thành bụi tinh quang bay đầy rẫy đất trời!

''Ha ha ha...!!'' Mắt thấy xích bạc đã biến mất hết, những thanh âm cười to không ngừng được truyền ra.

''Cũng chỉ có thể, ta còn tưởng chúng mạnh cỡ nào, hóa ra chỉ là con giun đất!''

''Tên kia không nhìn lại chúng ta có bao nhiêu người sao? Sáu đoạn, không đủ ra nhét kẽ răng, mang thêm trăm đoạn tới đây cho bản đại gia đánh chén nào!''

''Ha ha ha.... ngươi thật là bỉ ổi!''

''Ngươi cũng vậy thôi, hà hà hà...!!''

Ở xa, nhìn đám xà nhân trước mắt, lúc nãy còn sợ hãi không nhấc thân lên nổi, giờ lại trở lên ngông cuồng hí hửng cười đùa với nhau, Thiên Y không biết nên nói làm sao cho phải lẽ!

''Đã vậy, ta liền chơi đùa với các ngươi!'' Ma đồ phải mất mười ngày mới lộ ra mặt chân thật của nó, trong thời gian này căn bản là không có việc gì để làm, ngồi chơi thì quá chán, Thiên Chủ của nàng thì cũng sớm bị nàng thắng sạch cả rồi, trên người đối phương giờ đây căn bản là không có một đồng ma kim chứ đừng nói chi là tử kim, suy nghĩ thật nhanh, Thiên Y liền ra quyết định lấy bách xà trước mắt để giết thời gian vậy!

''Cẩn thận cho ta!'' Thủ lĩnh bách xà thấy ánh mắt, thứ được lộ ra duy nhất của Thiên Y lúc này đã thay đổi, có chút khác thường so với trước đó thì không khỏi trở lên cảnh giác vội lên tiếng ra lệnh cho đồng tộc bên cạnh chú ý tình hình!

Đám xà nhân ở bên cạnh nghe vậy cũng trở lên nghiêm túc mà nhìn lại kẻ địch chung của họ!

''Xà nhân các người không phải chê xích bạc ít sao? Đã vậy, ta liền biếu tặng các ngươi chút lòng thành vậy!'' Thiên Y đôi mắt nhíu lại, toàn thân tỏa ra một luồng quang mang trông vô cùng nguy hiểm.

''Có trò hay để xem rồi!'' Sau lưng đối phương, Dạ Trần đã sớm ngồi trên bậc cầu thang đi lên, tay thì chống cằm, ánh mắt vô cùng thích thú đánh giá tình hình ở trước mắt.



Chính bản thân hắn cũng có chút sợ hãi trước khí tức của Thiên Y cô nương vừa phát ra đây!

Nghe lời Thiên Y vừa nói, ánh mắt xà chúng nhân khẽ nhảy lên!

Chê ít? Chút lòng thành? Năm từ này liên kết lại không khỏi làm cho bọn họ nội tâm run rẩy!

''Bộp bộp..!!'' Đáp lại sự nghi hoặc của chúng nhân toàn trường, Thiên Y lòng bàn tay va chạm vào nhau, ma lực bàng bạc trong người theo đó thầm bạo phát làm chấn động cả không gian xung quanh!

''Soạt soạt soạt...!!''

''Cạch cạch cạch..!!''

Những thanh âm chuyển động không ngừng truyền ra.

Trong tầm mắt của chúng nhân nơi đây, hư không đột nhiên xuất hiện vô số xích bạc uốn lượn thân thể bạc trắng nhưng lại lấp lánh quang mang thanh sắc mờ nhạt trên bề mặt do được khắc ghi chú văn huyền ảo trời sinh. Tất cả hợp lại, vùng đất này như bị xích bạc chiếm đóng, cảnh tượng xếp chồng lên nhau trước mắt rồi tất cả cùng nhau bay lượn xuyên qua không gian, đánh thân vào khoảng không tĩnh lặng khiến cho ai nấy cũng phải rùng mình!

Cảnh tượng trước mắt chẳng khác gì một bầy cuồng long bạc trắng bay trong mây đang tuyên bố nơi đây do chúng nó làm chủ cả!

''Chút lòng thành này quá lớn rồi, Thiên Y à!'' Dạ Trần cười khổ thầm nói.

''Ở đây có một trăm sợi xích bạc dài mười trượng, đầy đủ những gì mà một xà nhân trước đó yêu cầu!'' Thiên Y từ tốn giải thích cho mọi người nghe.

''...'' Xà tộc nghe mà mặt mày xanh mét, ánh mắt họ không tự chủ trợn trừng lên tìm kẻ vừa mới buông lời cuồng ngôn trước đó không lâu!

Một trăm xích với một trăm xà, đối phương thật là biết cách đánh mặt mà, không.... phải là tốt quá mức không hợp lúc mới đúng!

''Nhưng trò chơi trước mắt có chút thay đổi, ra đây đi Xích Bạch Long!''

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp