Hệ Thống Thiên Hoàng Của Siêu Sao

Chương 65: Anh thầm mến anh ta


2 năm

trướctiếp

Vệ Tây Lẫm V: Nếu được ở trong lòng ngươi, thì ta có ngại gì ba ngàn tình địch; nếu được ở bên ngươi, thì ta phụ thiên hạ có tính là gì.

Fans của Vệ Tây Lẫm mau chóng phát hiện hai bài ca mới này của hắn.

[Đôi cánh vô hình]

Sáng tác: Vệ Tây Lẫm

Phổ nhạc: Vệ Tây Lẫm

Thể hiện: Nhóm chanh ngọt

[Đại tiếu giang hồ]

Sáng tác: Vệ Tây Lẫm

Phổ nhạc: Vệ Tây Lẫm

Thể hiện: Vệ Tây Lẫm, A Cố

Chu Tiến Vĩ đi net, ngồi vào bàn, bắt đầu một ngày làm việc mới của mình, gã theo thói quen thăm hỏi weibo của Vệ Tây Lẫm, sau đó thì thấy tin tức, "Đại tiếu giang hồ? Là sao? Nghe thử cái nào."

"Vệ Tây Lẫm: Tay ta cầm đao Lưu Tinh Loan Nguyệt

Cất tiếng ngân giọng hô vang

Người phía trước mau báo rõ đại danh

Ngươi có bản lĩnh thì chớ có chạy

A Cố: Cả đời ta đồng hành cùng ngựa chiến và thượng đao

Đã gặp qua anh hùng hạ mình trước gian nhân

Võ nghệ có cao cường, khinh công chưa hẳn lợi hại

Ta ngồi thuyền luyện thuật lướt đi trên nước..."

(Clip nhạc bên trên nha <3)

"'Anh hùng hạ mình trước gian nhân', ha ha ha..." Chu Tiến Vĩ nghe rồi cười to, lời bài hát này quá là hài.

Âm thanh từ notebook của gã phát ra ngoài, khiến khách ở quán đều nghe được lời nhạc, sau đó họ tò mò hỏi: "Quản lý net, bài gì vậy? Nghe vui quá."

Chu Tiến Vĩ cất giọng nói: "Là bài hát mới của Vệ Tây Lẫm, rất đáng nghe đấy!"

"Tôi cũng down đây. Bài nào của Vệ Tây Lẫm cũng ngon cả!"

Fan não tàn của Vệ Tây Lẫm - Triệu Thải Lăng tự giác hoàn thành bài tập của ngày hôm nay rồi mở notebook lên mạng, sau đó, cậu trai nhìn thấy trong fanpage của Vệ Tây Lẫm có một tin mới như sau: Lẻ Loi lại ra bài mới rồi!

Triệu Thải Lăng vội vàng lên âm nhạc EE nghe thử và download, thấy bài nào cũng quá là hay, rồi vào weibo của Vệ Tây Lẫm theo thói quen.

Quả nhiên nơi đây đang sốt sình sịch.

Trợn mắt: Giọng A Cố mê người quá đi, phối với với Lẻ Loi đến thiên y vô phùng, cực kỳ ăn ý, thưởng thức lẫn nhau, thần giao cách cảm. Các bạn thấy thế nào? Đồng ý thì thích nhé.

540 là của tui: Hể, thầy dạy văn của lầu trên là thầy dạy toán số à? "Thưởng thức lẫn nhau" và "Thần giao cách cảm" thích hợp dùng ở chỗ này sao?

Tui yêu Vệ Tây Lẫm: Thích [Đôi cánh vô hình] ghê. Nhóm chanh ngọt là ai vậy? Giọng của hai cô bé rất linh hoạt nha.

540 duy nhất: Tui cũng thấy giọng A Cố rất mê người, vừa đậm đà lại vừa êm dịu. Có ai biết vị này là thần thánh phương nào không? Sao Lẻ Loi lại hợp xướng với y vậy?

Fan não tàn của Vệ Tây Lẫm: Nam thần của chúng ta hình như hát được mọi phong cách nha,[Đại tiếu giang hồ] nghe thật sảng, nghe thật thích, đã dùng làm nhạc chuông điện thoại.

Fan não tàn số 2 của vệ tây lâm: Nếu [Đại tiếu] có thể dựng thành MV thì tốt, chắc chắn MV đó sẽ rất hài.

...

Lượng nghe thử và download của [Đại tiếu giang hồ] tăng lên không ngừng;

[Đôi cánh ẩn hình] có đề cử của Vệ Tây Lẫm, số liệu cũng không kém hơn trên.

[Tình yêu là bạn và tôi], đứng đầu bảng quý,

[Có chút động tâm], đứng thứ ba bảng tuần,

[Đờingười như một cuộc thi], đứng thứ tư bảng tuần,

[Trời cao biển rộng], đứng thứ bảy bảng tuần...

Các ca sĩ khác thuộc âm nhạc EE không khỏi thê lương, sao họ có cảm giác mới một năm thôi âm nhạc EE đã bị Vệ Tây Lẫm chiếm cứ hoàn toàn rồi vậy! Thật đó!

Lâm Đống nhìn số liệu ca khúc của Vệ Tây Lẫm, rồi nhìn lại số liệu ca khúc của mình mà thấy thật thảm hại. Hắn giơ tay lên, ly thủy tinh trong tay rơi xuống đất vỡ nát, phản chiếu tia sáng chói mắt khi ánh mặt trời rọi vào.

...

Cố Duyên Tranh download [Đại tiếu giang hồ], rồi tăng âm lượng của máy tính lên mức cao nhất, nghe lại trọn vẹn một lần. Nghe rồi, y cười tủm tỉm, gọi điện cho Đỗ Minh Thành.

"Minh Thành, lên âm nhạc EE, tải [Đại tiếu giang hồ]."

Đỗ Minh Thành không hiểu mô tê gì, song vẫn truy cập âm nhạc EE để download nhạc theo lời y nói.

"Cả đời ta đồng hành cùng ngựa chiến và thượng đao, đã gặp qua anh hùng hạ mình trước gian nhân..."

"Phụt -- khụ..." Cà phê trong miệng Đỗ Minh Thành bị phun sạch ra ngoài, thế là tài liệu trên bàn chịu tai ương. Sao giọng này gã nghe quen quá vậy? Nghĩ thế gã nhìn về phía tên ca sĩ ngay, và hai chữ "A Cố" làm gã giật cả mình. "A Cố" này không phải là Cố Duyên Tranh đó chứ?

Cuộc gọi chưa ngắt, nên hắn hỏi luôn: "A Cố là ông?"

"Ờ. Bài hát không tệ chứ? Là Tây Lẫm đặc biệt viết cho tôi đấy, xong tôi và em ấy cùng hợp xướng."

Đắc ý!

Trong đầu Đỗ Minh Thành bỗng có hai chữ này thoáng qua, song hắn vẫn bình luận rất khách quan: "Đúng là không tệ."

"Đó là đương nhiên, Tây Lẫm lợi hại lắm. Đến khi ông thân quen với em ấy rồi, ông cũng sẽ rất thưởng thức em ấy thôi. Cơ mà chỉ thưởng thức thôi là đủ, đừng có ý nghĩ dư thừa nào."

Đỗ Minh Thành không nói, hắn rút một miếng khăn giấy ra lau bàn, "Duyên Tranh, nói thật đi, rốt cuộc bây giờ hai ngươi là thế nào? Ông nói rõ với cậu ta chưa?"

"Chưa." Cố Duyên Tranh hơi dừng, rồi cất giọng bình thản mà kiên quyết, "Hôm đó, ông nói rất hợp lý, nhưng nó giống như một công thức, không thích hợp áp dụng vào tôi và Vệ Tây Lẫm. Tôi có ý tưởng của tôi, sau này, tôi sẽ dựa vào cảm giác để tiến tới phát triển mối quan hệ giữa tôi và em ấy."

"Nhưng mà -- "

Cố Duyên Tranh cắt đứt lời gã, "Minh Thành, không cần nhiều lời nữa."

Đỗ Minh Thành không nhịn được hỏi: "Ông cứ tin tưởng Vệ Tây Lẫm như vậy sao?" Trong giới giải trí, có mấy người không mang mặt nạ? Nhất là với người có thân phận đặc biệt như Cố Duyên Tranh, 99% kẻ tiếp cận y đều có ý đồ. Hắn cũng không loại trừ được Vệ Tây Lẫm.

Cố Duyên Tranh nói: "Tôi tin tưởng em ấy, cũng tin tưởng chính tôi. Ông bận gì thì bận tiếp đi."

Điện thoại bị cúp.

Đỗ Minh Thành vẫn không yên tâm, hắn cầm điện thoại gọi cho thư ký, "Điều tra số điện thoại của Vệ Tây Lẫm cho tôi."

Lúc nhận được điện thoại của Đỗ Minh Thành, Vệ Tây Lẫm khá bất ngờ.

"Tôi là Đỗ Minh Thành, cậu còn nhớ không?"

"Ngài Đỗ?"

"Cậu Vệ, có thể gặp nhau chút không? Tôi có chút chuyện liên quan tới Duyên Tranh cần nói với cậu."

Vệ Tây Lẫm suy nghĩ đôi chút, "Bây giờ tôi đang ở công viên giải trí, nên không đi được. Nếu anh không ngại, thì có thể tới đây."

"Được, nửa giờ sau gặp lại."

Vệ Tây Lẫm mua một ly kem, rồi tới chỗ bóng cây tránh mặt trời. Hắn nhìn Vệ Trừng Trừng chơi xe điện vui vẻ, thì không kìm được mà nở nụ cười. Đây là lần đầu Trừng Trừng đến công viên giải trí, khó trách con bé chơi vui đến vậy. Hắn nhớ lại lúc còn bé, khi còn bị người ta bắt nạt, hắn thường ảo tưởng rằng mình được một người anh bảo vệ, thế là từ bụng ta suy ra bụng người, hắn cũng sẽ làm một người anh tốt.

Vệ Trừng Trừng nhìn anh hai với dáng người dong dỏng đang đứng xa xa, anh ấy chỉ tùy tiện đứng thôi mà vẻ đẹp trai đã toát lên rồi, bé tự hào lắm. Đó là anh trai của bé đó nha!

Bé phất tay với Vệ Tây Lẫm, Vệ Tây Lẫm cũng khoát tay đáp lại.

Đỗ Minh Thành lạnh mắt nhìn, hắn ta phải thừa nhận rằng tướng mạo và khí chất của Vệ Tây Lẫm quả thật rất xuất sắc, nếu hắn đứng trong đám người thì đúng là vượt trội như hạc trong bầy gà.

"Cậu Vệ."

"Ngài Đỗ, lâu rồi không gặp." Vệ Tây Lẫm quay đầu chào hỏi Đỗ Minh Thành, hắn thật sự nghĩ không ra mục đích hắn ta tìm tới mình.

Đỗ Minh Thành nhìn trái ngó phải một lượt, đắn đo mở miệng, "Tôi nghe nói cậu rất gần gũi với Duyên Tranh."

Vệ Tây Lẫm vẫn chưa hiểu mô tê, nên chỉ gật đầu, chờ hắn ta nói tiếp.

Đỗ Minh Thành lại nói: "Duyên Tranh là bạn tốt của tôi, chúng tôi quen biết nhau hơn hai mươi năm."

Vệ Tây Lẫm nghe đến hồ đồ, hắn nhướn mày, "Cho nên?"

Đỗ Minh Thành mua hai ly nước đá, rồi đưa một ly cho hắn, "Cậu là người thông minh, nên tôi nói thẳng với cậu. Duyên Tranh là người đơn thuần, tôi không mong có một ngày mình phải thấy cảnh cậu tổn thương cậu ấy. Cậu hiểu ý tôi không?"

Vệ Tây Lẫm bỏ kính ra, dùng ánh mắt sắc bén mang theo phòng bị nhìn hắn chằm chằm, rồi nói bằng giọng bừng tỉnh, "Hiểu -- rằng anh thầm mến anh ta."

"Cái gì!" Đỗ Minh Thành phun nước lần thứ hai trong ngày, hắn trợn mắt há mồm nhìn hắn, "Cậu mới vừa nói cái gì? Hình như tôi chưa có nghe rõ."

Vệ Tây Lẫm dùng giọng điệu bình thản hết sức lặp lại một lần, "Anh thầm mến anh ta."

Đỗ Minh Thành nhảy cẫng lên, vội vàng nói: "Làm sao có thể!"

"Không phải sao?" Vệ Tây Lẫm lại đeo kính vào, tiếp tục nhìn hắn ta chằm chằm, khoan thai nói, "Nếu không phải anh thầm mến anh ta, thì tại sao lại bày cái dáng bà vợ cảnh cáo cô bồ thế này? Nếu không phải anh thầm mến anh ta, thì tại sao phải quan tâm tôi có tổn thương anh ta hay không cơ chứ?"

"Đó là bởi vì -- không thể giải thích rõ với cậu được!" Đỗ Minh Thành giậm chân, "Được rồi, sau này tôi không quan tâm chuyện của các người nữa!"

Ánh sáng như ý xẹt qua đáy mắt Vệ Tây Lẫm, hắn lành lạnh nói: "Đừng thế chứ, anh thầm mến anh ta thì nói với anh ta đi."

"Cậu!" Đỗ Minh Thành hết nhịn nổi, hắn ta ba chân bốn cẳng bỏ đi, một lát sau là chạy mất dạng.

Vệ Tây Lẫm nhếch môi nhoẻn cười - một nụ cười đầy vẻ giảo hoạt.

Sau khi Đỗ Minh Thành rời khỏi công viên giải trí, hắn ta vẫn thấy rất bực mình, thế là Ngô Ưu trở thành cái bia tố khổ.

"Ngô Ưu này, ông cũng nhìn ra cái quan hệ không nói rõ được của Duyên Tranh và Vệ Tây Lẫm đúng không?"

"Đã nhìn ra. Thì sao?"

"Tôi vừa tìm Vệ Tây Lẫm nói chuyện, cậu ta lại nói tôi thầm mến Duyên Tranh!"

"Há há há há..." Ở đầu dây bên kia, Ngô Ưu vui vẻ hết sức, "Rốt cuộc ông đã nói gì để cậu ta nói vậy?"

Đỗ Minh Thành buồn bực thuật lại chuyện một lần.

Ngô Ưu trầm ngâm, "Ừm..."

Đỗ Minh Thành không kiên nhẫn nói: "Ừm cái gì? Ông nói xem, có phải cậu ta quá không lựa lời không?"

"Không phải nhé!" Ngô Ưu khách quan đáp, "Ông nói thế quả thật làm người ta phải nghi ngờ đó."

Ngay cả Ngô Ưu cũng nói như vậy, Đỗ Minh Thành cảm thấy mình đã mất đi sự trong sạch rồi.

"Ngô - Ưu!"

Ngô Ưu vừa nói vừa cười, "Được rồi, được rồi, không đùa ông nữa. Tôi biết ông lo cho Duyên Tranh, nhưng cậu ta không phải cậu bé. Mặc dù chúng ta là bạn tốt, nhưng dù tốt đến đâu cũng không nên quản quá nhiều. Tình cảm là chuyện cá nhân, nếu có bên thứ ba nhúng tay chắc chắn sẽ loạn tùng phèo."

Đỗ Minh Thành bại trận khoát tay, không biết là hắn không để ý Ngô Ưu, hay thật sự vẫn chưa hiểu, "Vậy nên giờ tôi mới phải chịu giáo huấn đúng không? Yên tâm đi, sau này tôi sẽ không xen vào chuyện của họ nữa. Thằng nhóc kia nói chuyện quá độc! Đúng rồi, ông đừng nói chuyện vừa nãy cho Duyên Tranh biết!"

"Hự hự hự hự..." Ngô Ưu nhịn cười phát khổ, "Đã biết."

----------------------------


Đỗ Minh Thành =>>

(Cap vui thôi :) )


Vote đi rồi qua chương mới (๑˃̵ ᴗ ˂̵)و


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp