(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 306: Bảo đao chưa già


2 năm

trướctiếp

Editor: Đào Tử

____________________________

"Hả, chuyện gì xảy ra?"

Đột nhiên xuất hiện biến đổi lớn làm tất cả người sống sót sững sờ.

Những người sống sót bị sóng khí cuốn rơi xuống mắt nổi đom đóm, miệng gặm một ngụm đất không để ý tới hô đau, ngược lại mang nỗi cuồng hỉ sống sót sau tai nạn kèm mê mang, một tay vịn đồ vật, một tay nâng lên che trước mắt, dưới cuồng phong đất cát tán loạn đứa mắt nhìn về phía bầu trời.

"Hu hu... Cứu ngỡ mình chết chắc rồi..."

Những Zombie mọc cánh thịt kia hướng phía căn cứ YY lao xuống, nội tâm những người sống sót chỉ còn tuyệt vọng.

Đây căn bản là kết cục chắc chắn trăm phần trăm phải chết!

Ai ngờ phút chót xuất hiện đảo ngược một trăm tám mươi độ!

Tia sáng đỏ tía đan xen rợp trời dệt thành lưới lớn chỉnh tề, vững vàng ngăn trở thế công của địch nhân, che chở người sống sót phía dưới lưới ánh sáng.

Chờ sóng khí chậm rãi bình ổn trở lại, tất cả mọi người nhìn thấy một màn càng thêm khiếp sợ.

Zombie bay va chạm cùng lưới đỏ tía bị dính ở phía trên luôn, lôi điện và lửa liên tiếp tẩy thân thể bọn chúng, đám Zombie giãy dụa rướn cổ lên, chân đạp loạn, cánh tay vặn vẹo co rút run rẩy. Đại khái quá thống khổ, đám Zombie vừa giãy dụa vừa dùng yết hầu hư thối phát ra âm thanh hè hè quái dị làm người ta sợ hãi, cặp cánh thịt mặt quỷ đen trắng phía sau cũng bị lửa thiêu gập lại đỏ bừng.

Không lâu, trong không khí bốc lên mùi thịt nướng khét quái dị.

Thân thể Zombie biết bay được kén trùng tăng cường, nhưng lôi hỏa trói buộc bọn chúng không phải lôi hỏa phổ thông, một bên đánh cháy sém một bên đốt.

Vài ba hơi, vô số tro cốt xám trắng lộn xộn từ không trung ung dung rơi xuống, phủ kín một tầng áo ngoài màu trắng mang theo nhiệt độ nóng bỏng bên trên nóc tòa nhà, cành lá cây, đường đi và người sống sót chưa kịp trốn vào tòa nhà. Gió thổi qua, suýt nữa mù mắt người.

Nếu không chú ý đại quân Zombie đen kịt bầu trời, sẽ không nghĩ vật bay lả tả là tro cốt Zombie, chỉ nhìn từ góc độ nghệ thuật, trong bối cảnh tai họa tận thế rơi một trận "Tuyết lớn" mang một cỗ tuyệt vọng thê mỹ... Cái rắm (╯‵□′)╯︵┻━┻

Dù Hướng Thụy Quân kiến thức rộng rãi, cô cũng bị chiêu này làm buồn nôn.

Cô như thế, người sống sót khác càng khỏi phải nói.

Nếu không kìm nén chặt miệng, chỉ sợ há mồm đã muốn phun ra nước chua.

Đáng thương nhất vẫn là người sống sót không có chỗ trốn, bị sóng khí thổi lên trời, lại bị ánh sáng chói mù mắt, rơi xuống đất ăn đầy miệng đất, hiện tại còn bị tro cốt Zombie phủ trắng đầu, bất luận là dùng miệng thở hay thở bằng lỗ mũi, tất cả đều là chứa đầy tro cốt Zombie.

Nhóm Zombie bay đầu tiên dính trên lưới ánh sáng toàn bộ bị nghiền thành tro, hi sinh chính mình vì mặt đất tăng thêm "Ý đông" .

Zombie bay động tác chậm một nhịp thấy tình thế không tốt, vẫy đôi cánh thịt nâng độ cao bay, ngược lại may mắn trốn qua một kiếp.

Bảy mươi hai con người giấy nhỏ bện thành lưới ánh sáng ngăn cản được đợt công kích thứ nhất, vì căn cứ YY tranh thủ một chút hi vọng sống, giọng Thái Hạo lại thông qua tai nghe vô tuyến truyền vào tai tất cả người sống sót, "... Người sống sót còn chưa tiến vào tòa nhà xin nắm chặt thời gian, để tránh ngộ thương."

Nếu đặt tại dĩ vãng, người sống sót tính tình nóng nảy đã sớm nổi giận.

Lúc này lại cực kì thuận theo, mệnh lệnh Thái Hạo thành phao nổi duy nhất bọn họ có thể bắt lấy.

Trong lúc nhất thời, nhìn thấy nhiều người sống sót ôm đầu xoay người hoặc nằm trườn trên mặt đất, bỏ chạy hướng phía tòa nhà cách gần nhất.

Zombie bay không có tư tưởng chính mình, bọn chúng chỉ là con rối bị mẫu trùng thông qua tử trùng khống chế.

Lưới ánh sáng ngăn trở khí thế trả thù mạnh mẽ của mẫu trùng, mẫu trùng cảm thấy quyền uy và thực lực của mình bị kẻ yếu sâu kiến khiêu khích, lúc này nóng giận. Cảm xúc nóng nảy của nó cũng thông qua tử trùng vi diệu liên hệ truyền đạt cho đại quân Zombie bay, mệnh lệnh tuyệt đối kiềm chế sự sợ hãi của bọn chúng đối với nguy hiểm. Không đợi những người sống sót buông lỏng một hơi, đại quân Zombie bay lại có biến hóa khác, làn da hư thối bong tróc từng mảng ra, lạch tạch rơi xuống. Những da nát rơi trên lưới ánh sáng, nháy mắt bị đốt thành một sợi khói đen phát ra tanh hôi.

"... Những con Zombie đó sao vậy?"

Sắc mặt Liễu Diệp Tiên trắng bệch nhìn xem bầu trời dày đặc Zombie bay, dựa vào nghị lực mới không buồn nôn phun ra. Da nát bong ra sạch sẽ, từng cỗ lộ ra "Thân thể" màu đỏ thẫm đáng sợ, tứ chi và thân thể điên cuồng bành trướng, có thứ gì đó muốn từ trong cơ thể chúng nó chui ra ngoài!

Hướng Thụy Quân khẩn trương nuốt nước bọt.

Tuy cô có kinh nghiệm tận thế năm năm, nhưng cô thật không biết những con Zombie này thế nào.

Loại tình huống ấy, tùy tiện đoán mò một cái.

"Đại khái... Chắc tiến hóa... Nhỉ..."

Quái vật xấu tởm buồn nôn như vậy, còn có thể tiến hóa thành dáng vẻ càng xấu càng buồn nôn hơn?

Sự thật chứng minh, bọn chúng có thể làm được.

Vài ba giây trôi qua, đám người rốt cuộc nhìn thấy là thứ chui ra từ thân thể Zombie.

Một hồi vặn vẹo, đồ vật màu xám trắng cực giống hồ dán mãnh liệt trào ra khỏi các khớp xương, thuận theo lan tràn khắp mặt ngoài thân thể.

"Hồ dán" bao bọc toàn bộ Zombie bay, từ trạng thái ban đầu màu trắng sền sệt biến thành vật giống thạch cao.

Bùi Diệp ngược lại biết rõ.

"Đây là một loại dịch nhờn tử trùng bài tiết, tử trùng không thể chủ động bài tiết, bình thường phải chờ mẫu trùng cung cấp tin tức nguy hiểm cần bảo hộ cho chúng nó, bọn chúng mới có thể dựa vào nghiền ép tự thân bài tiết dịch nhờn. Đợi sau khi dịch nhờn khô cạn, súng ống phổ thông ngay cả vết đạn cũng không để lại."

Đặt tại thời đại của Bùi Diệp, loại trùng tộc này ngoại trừ mùi thịt ăn ngon, tăng cường tinh thần và thể chất, không có tác dụng khác.

Dịch nhờn bọn chúng khó thu hoạch, hiệu quả kém vũ khí Liên Bang đào thải nhiều năm không biết bao nhiêu lần.

Chẳng qua hiện tại trái đất lại rất cần bọn chúng.

"... Trật tự sản xuất của trái đất tiến vào tận thế liền đứt đoạn, ngành chế tạo vũ khí không biết bao lâu mới có thể khôi phục một bộ phận. Chỉ dựa vào thức tỉnh dị năng, nhân loại vô pháp vượt qua tận thế, tốt nhất có thể mượn ngoại lực thuần thiên nhiên lại chất lượng cao. Mình cảm thấy cái đồ chơi đó không tệ." Bắt giữ mẫu trùng, không chỉ để nó đại lượng sinh nguyên liệu nấu ăn, còn có thể dây chuyền sản xuất vũ khí phòng ngự, thật sự là nhất tiễn song điêu!

Hướng Thụy Quân: "..."

Loại chuyện như này, cô thật sự chưa từng nghĩ đến.

"Lão gia ngài còn chưa bước vào căn cứ YY nửa bước, đã nghĩ đến xử lý mẫu trùng ra sao, phát triển trái đất, cứu vớt loài người?"

Hướng Thụy Quân không khỏi âm dương quái khí một câu, nhưng Bùi Diệp căn bản không để ý loại trình độ trào phúng này, ngược lại coi nó như khích lệ.

"Con người mình luôn thích đi một bước suy nghĩ mười bước, phòng ngừa chu đáo là thói quen tốt."

Hướng Thụy Quân quả quyết nói sang chuyện khác.

"Trên thân những quái vật đó bao trùm thạch cao có thể chống lại đồ vật cậu bày ra?"

Bùi Diệp nói: "Khó nói."

Dù sao không phải chính cô điều khiển, lực lượng bảy mươi hai con người giấy nhỏ có thể mượn có hạn, dù có linh tuyền Liễu Diệp Tiên hỗ trợ cũng giống vậy.

Nước trong xô vượt quá cực hạn của thùng nước, nước sẽ không tràn ra ngoài?

Hướng Thụy Quân nghe trái tim gấp rút nhảy loạn.

Hi vọng vừa dâng lên lại suýt nữa bị giội tắt.

Bùi Diệp lại nói: "Nhưng mà chèo chống đến mình trở về thì không có vấn đề."

Tiếng cười thuần hậu xuyên qua tai nghe vô tuyến rót vào tai Hướng Thụy Quân.

"Xét cho cùng —— Bảo đao chưa già."

__________________

Đào: Đăng bạo chương phải chọn số đẹp


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp