Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 95: Bùa hoa đào


1 năm

trướctiếp

[ Liệu Phục Ba Quân có thể ủng hộ tôi theo đuổi người mình thích hay không? ]

Nghi thức phân thần cũng là nghi thức mời thần, khánh thành xong một ngôi miếu thì phải thỉnh thần lực từ tổ miếu đầu tiên tới nơi thờ cúng mới, đó gọi là phân thần.

Miếu Phục Ba long quân mới xây ở Ô Thành là dự án được ban ngành liên quan phê duyệt, hiện tại cần đến miếu long vương ở rạch Dương Nam thỉnh thần lực của Phục Ba Quân, ông từ Lương và các bô lão bản địa khác chủ trì, đạo trưởng Trương Đỉnh Ngọc của Thái Hư quan với một nhóm người nổi tiếng trong tông giáo cũng có mặt tham dự buổi lễ.

Quy trình nghiêm cẩn, quy mô to lớn.

Nếu xét trong bối cảnh triều đại xưa cũ, đây đã gần như sánh ngang với cấp bậc phong thần ở nhân gian rồi.

Hiện tại khác quá khứ, loài người tiến vào thời kì khoa học kỹ thuật trình độ cao, sự ỷ lại vào thần linh cũng giảm bớt, đương nhiên cũng không còn câu chuyện phong thần.

Tổ công tác cũng coi nghi thức phân thần này là hoạt động tuyên truyền văn hóa dân tộc, kêu gọi không ít khách du lịch đến tham gia náo nhiệt.

Ngôi miếu mới được xây bên cạnh Ngọc Sắt Hải, quy mô không quá lớn, nhưng trước miếu có một quảng trường bằng đá phiến vô cùng rộng rãi, kiêm được cả công năng tổ chức sự kiện văn hóa nên vô cùng hữu dụng.

Khi Tiết Trầm và Giản Lan Tư đến gần ngôi miếu mới, người trên đường đã đông như mắc cửi, thậm chí khách du lịch còn đi theo từng đoàn.

"Các vị du khách, hiện tại nơi mà chúng ta đang đến chính là ngôi miếu Phục Ba long quân mới khánh thành, vị thần sắp được thờ cúng ở nơi này chính là Phục Ba Quân của Long tộc danh tiếng vang xa.

Có lẽ mọi người từng bắt gặp câu chuyện về Phục Ba Quân ở trên mạng, nhưng chưa biết cũng không sao, tôi sẽ giải thích cho mọi người.

...

Như đã đề cập trước đó, Phục Ba long quân từng thu phục ngọc trai tinh ở thôn Kê Quan, phổ độ cho vạn linh hồn tại rạch Dương Nam, còn trợ giúp những anh hùng chống lũ của Ngọc Sắt Hải, nhận được niềm yêu kính ngưỡng mộ của các bô lão bản địa.

Mọi người đều biết vùng đất sống bằng ngư nghiệp như Ngọc Sắt Hải đặc biệt coi trọng việc cúng tế thuỷ thần, bởi vậy sau khi tham khảo ý kiến các bô lão, họ quyết định thờ cúng Phục Ba Quân tại đây..."

Hướng dẫn viên du lịch vẫy lá cờ nhỏ, nói chuyện dõng dạc rành mạch đến mức Tiết Trầm và Giản Lan Tư nghe được rõ ràng dù cách xa mấy mét.

Hai người: "..."

Khóe miệng Tiết Trầm giật giật "Bộ phận quảng bá biết cách tuyên truyền đúng trọng tâm thật đấy."

Ngu Xuân Thiên đã sớm kể cho họ, trước khi quyết định xây miếu, tổ công tác đã góp nhặt nhiều tư liệu bao gồm những câu chuyện của Phục Ba Quân, biên soạn thành cuốn sách rồi phân phát cho các cơ quan du lịch, làm thành tuyển tập truyện dân gian xưa thuộc về ngôi miếu mới.

Không ngờ mới qua vài tiếng đồng hồ, tổ công tác đã cập nhật xong sự việc siêu độ anh hùng chống lũ, hơn nữa còn được hướng dẫn viên du lịch đưa vào thực tiễn.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ rằng người làm công sống thật không dễ dàng! Nhất định là phải cập nhật thông tin thâu đêm suốt sáng rồi lập tức gửi tư liệu cho cơ quan du lịch, hướng dẫn viên du lịch phỏng chừng cũng mới đọc được vào sáng sớm nay đây thôi!

Phục Ba Quân lần thứ hai không khỏi rơi nước mắt đồng cảm.

Giáo viên luận văn cũng dằn vặt cậu như thế đó!

Đương nhiên những câu chuyện xưa này đều đã trải qua quá trình biên tập trau chuốt, thời gian, địa điểm cùng kết quả đều được xử lý theo hướng nghệ thuật hóa nhằm tăng thêm màu sắc truyền kỳ, càng phù hợp hơn với nhu cầu tuyên truyền du lịch.

Ví dụ như kết cục của câu chuyện thu phục ngọc trai tinh tại thôn Kê Quan, ngọc trai tinh sau này trở thành Thị Thần nâng ngọc bên người Phục Ba long quân.

Mà trên thực tế ngọc trai tinh đang ăn cát tại ký túc xá nam ở đại học Phù Thành.

Ngoài ra còn có câu chuyện《 Phục Ba Quân hàng phục Trư Bà Long 》mà đại sư Cẩn Nhất cung cấp cho tổ công tác.

Trong phiên bản mới, Phục Ba Quân đánh bại đại yêu Trư Bà Long, chém bay tứ chi của Trư Bà Long, sau đó trấn áp thân thể dưới núi Lan Quang, độn Lan Quang thành ngọn núi cao nhất.

Trên thực tế hàm răng cùng móng vuốt của Trư Bà Long xác thực đã bị bẻ gãy, chẳng qua hiện tại vẫn đang làm cá sấu cảnh ở chùa Lan Tế kìa.

Nói chung, mọi truyền thuyết liên quan đến Phục Ba Quân đều vô cùng quen thuộc, nhưng chúng đều bị cải biên đến mức khiến Tiết Trầm cạn lời.

Loài người biết cách marketing thật đấy!

Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư tiếp tục đi về phía ngôi miếu mới.

Bọn họ thấy những quầy hàng nhỏ và những quầy bán đồ ăn vặt được sắp xếp chỉnh tề bên cạnh ngôi miếu, những chủ quán ven đường còn liên tục gào to.

"Anh đẹp trai, có muốn mua chút đặc sản mang về không nào?"

"Kẹo ngó sen Ngọc Sắt Hải chính tông, quà tặng ngày lễ cao cấp đây."

"Người anh em, nhìn bùa bình an này đi, nó từng được khai quang bởi Phục Ba Quân đó, bảo đảm linh nghiệm!"

Tiết Trầm vốn chuẩn bị rời đi lại dừng bước chân: "... ?"

Giản Lan Tư cũng buồn cười nhìn sang, "Phục Ba Quân tự mình khai quang ư?"

Chủ quán là một bà dì già dặn, gian hàng chủ yếu bán vài sản phẩm truyền thống cùng ít đồ liên quan đến Phục Ba long quân, bùa bình an chỉ là một loại trong đó.

Ngoài ra còn có những thứ kì quái như khóa nhân duyên, vỏ sò khắc chữ.

Phục Ba Quân chết lặng tại chỗ: "..."

Cậu chỉ biết người Hoa luôn làm việc với hiệu suất cao, nhưng không ngờ ngôi miếu mới này còn chưa chính thức mở cửa, các đồ vật về Phục Ba Quân đã được sắp đặt ổn thỏa rồi.

Dì chủ quán giữ thái độ chừng mực, không tiếp tục nói hươu nói vượn nữa, chỉ lộ ra nụ cười mỉm ẩn ý, "Tin thì sẽ có mà không tin thì không có, chỉ cần tâm đủ thành kính thì đã tính là khai quang."

Còn rất triết lý.

Lần này Giản Lan Tư cũng lặng im.

Bà dì thấy sắc mặt hai người bọn họ quái dị, cho rằng họ không hài lòng đối với sản phẩm, suy nghĩ một chút, móc ra một túi bùa từ trên quầy hàng: "Nếu như không cần bùa bình an, vậy có muốn thử bùa hoa đào hay không? Bùa hoa đào từng được Phục Ba Quân khai quang cũng rất linh nghiệm đó!"

Lần này Tiết Trầm không nhịn được: "Thứ này cũng từng được Phục Ba Quân khai quang á?"

Bản thân Phục Ba Quân còn độc thân đây nè!

Bà dì tiếp tục lộ vẻ thần bí: "Tin thì có, không tin thì không có."

"Tôi không tin, cảm ơn." Tiết Trầm lạnh nhạt.

Nghĩ đến việc cậu đường đường là một con rồng lưu lạc nhân gian, trước mặt yêu quái vẫn luôn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Chỉ riêng đối với loài người là không có chỗ xuống tay.

Ví dụ như giáo viên luận văn của cậu.

Lại ví dụ như bà dì này.

Giản Lan Tư nở nụ cười, lấy điện thoại di động quét mã trả tiền: "Tôi muốn một cái."

Tiết Trầm: ?

Mặt Giản Lan Tư không hề biến sắc, tiếp tục bảo: "Muốn một bùa hoa đào."

Quét mã, cầm bùa hoa đào bà dì đưa, hai người tiếp tục đi về phía trước.

Tiết Trầm cạn lời: "Đàn anh, anh biết mấy thứ bùa đó chưa từng được khai quang chứ?"

"Tôi biết." Giản Lan Tư bỗng nhiên quay đầu nhìn cậu, đưa bùa hoa đào vừa mua được ra, nghiêm túc nói, "Vậy nên cậu có thể nhờ Phục Ba Quân giúp tôi khai quang hay không?"

Tiết Trầm sững sờ.

Giản Lan Tư nói tiếp, "Tối qua sau khi cậu tiến vào giới U Minh, tôi từng thử nghiệm thuật thông thần liên hệ Phục Ba Quân, lần này tôi dường như có thể cảm ứng được sự tồn tại của ông ấy..."

Nói đến đây, anh im lặng giây lát, trên gương mặt tuấn tú hiếm thấy mà lộ vẻ xấu hổ.

Anh có thể cảm ứng được Phục Ba Quân, chứng tỏ Phục Ba Quân cũng tiếp thu được ý chí của anh, vậy Phục Ba Quân hẳn đã biết tâm tư của anh rồi.

Nhưng Phục Ba Quân vẫn không trả lời.

Giản Lan Tư khó tránh khỏi thấp thỏm, từ khi anh tự luyện tập thuật thông thần vẫn luôn thử nghiệm liên hệ cùng Phục Ba Quân, Phục Ba Quân xưa nay không hề phản ứng, khó tránh khỏi khiến anh nghi ngờ Phục Ba Quân chán ghét con lai.

Nhưng quan hệ giữa Phục Ba Quân và Tiết Trầm mật thiết như thế, điều này khiến Giản Lan Tư không thể không lo lắng, lỡ như Phục Ba Quân thật sự ghét anh thì liệu Tiết Trầm có chịu ảnh hưởng hay không?

Giản Lan Tư cụp mắt, vừa thăm dò vừa mong đợi mà hỏi, "Liệu Phục Ba Quân có thể ủng hộ tôi theo đuổi người mình thích không nhỉ?"

Anh khẽ cười, dù nỗ lực ra vẻ bình tĩnh nhưng giọng điệu nhàn nhạt lại lộ ra một bầu tâm sự.

Tiết Trầm không ngờ anh mua bùa hoa đào vì điều này.

Có nghĩa là tâm ý Giản Lan Tư truyền đạt tới Phục Ba Quân tối hôm qua đều là sự thật.

Tiết Trầm bỗng xúc động, cậu nhận bùa hoa đào từ tay Giản Lan Tư: "Tôi có thể khai quang cho anh, chỉ là trước đó, tôi muốn nói cho anh một chuyện..."

Giản Lan Tư: "Gì cơ?"

Tiết Trầm đang định mở miệng, lại thấy Ngu Xuân Thiên vội vã chạy tới từ ngôi miếu mới, lôi kéo cánh tay của cậu: "Hai vị chuyên gia, cuối cùng các cậu đã đến rồi, nghi thức sắp bắt đầu đó, các cậu nhanh đi theo tôi nào."

Lời chưa nói hết đã bị cắt đứt, Tiết Trầm buồn bực mà không tiện nổi nóng.

Giản Lan Tư vẫn trầm ổn hơn, thấy thế bất đắc dĩ cười: "Vậy chúng ta tham gia nghi thức trước đã."

Nói thêm, "Tôi có thể đợi mà."

Con mắt anh trong suốt lại chân thành, mang theo sức mạnh khiến người khác tín nhiệm.

Lúc này tâm trạng của Tiết Trầm mới tốt lên một chút, ôm chặt lấy cánh tay anh: "Vậy thì được."

...

Nghi thức phân thần do ông từ Lương chủ trì, tế trời, đốt văn, cuối cùng dựa theo tập tục bản địa thả thuyền hoa.

Cửa chính của miếu đối diện với Ngọc Sắt Hải, trước miếu đã được dọn sạch từ sớm, một bên là hồ lớn bao la, một bên là miếu Phục Ba long quân đông đúc tấp nập, cộng hưởng lẫn nhau.

Hai bên lối đi đã đầy ắp người, Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư là khách quý đương nhiên được nhân viên công tác đưa đến bên bờ, không cần chen lấn với du khách.

Ông từ Lương dẫn đầu, các bô lão còn lại đi theo sau lưng, đoàn người đi từ trong miếu đến bờ sông.

Một nhân viên công tác đưa con thuyền nhỏ màu sắc rực rỡ làm từ vỏ tre và giấy mỏng cho ông từ Lương, trên chiếc thuyền nhỏ xếp đầy thỏi vàng thỏi bạc giấy cùng quần áo giấy với đủ loại sắc màu, ngoài ra còn có một cánh buồm giấy lấy thanh tre làm cột, trên đó ghi bốn chữ "Thuận buồm xuôi gió".

"Kim nhật phát nguyện tế thần quân, ác thủy hồn trọc thiện thủy thanh."(*)

(*) hôm nay nguyện làm lễ tế trời, nước dữ thì vẩn đục nước lành thì trong xanh.

Ông từ Lương nâng con thuyền giấy nhỏ kia lên, nhẹ nhàng đẩy thuyền về lòng sông.

Thuyền hoa rực rỡ sắc màu và mặt nước xanh lam hòa hợp với nhau tạo thành bức tranh phong cảnh đẹp mắt, đúng lúc một cơn gió thổi qua, thuyền hoa đung đưa nhè nhẹ trôi về phía chân trời xa thẳm.

Cùng lúc đó, tiếng trống và tiếng pháo đồng thời vang lên, thuyền rồng Thần Mộc rẽ nước mà tiến tới, bắt đầu buổi biểu diễn chèo thuyền.

Các du khách bên bờ nhiệt liệt hoan hô, đua nhau chụp ảnh quay video.

Buổi biểu diễn của thuyền rồng thần mộc cùng những tiếng reo hò từ dân chúng khiến Tiết Trầm cảm thấy trong lồng ngực phát sinh xao động mãnh liệt.

Đây là buổi lễ cúng tế lớn chính thức đầu tiên mà Phục Ba long quân nhận được, đồng thời còn do cơ quan thẩm quyền phê chuẩn, giới tông giáo đề cử, bô lão bản địa tán thành, được tuyên truyền rộng rãi và nhận nhiều lời chúc mừng của dân chúng.

Như vậy sức mạnh tín ngưỡng lớn lao không thể nghi ngờ.

Từ xưa tới nay, người và thần cùng nhau tồn tại, vài thần linh được nhân gian đề cử thờ phụng, ngược lại, thần sẽ bảo hộ loài người, nhờ vậy mà thu lấy tín ngưỡng, gia tăng sức mạnh.

Hiện tại dù không còn câu chuyện phong thần, nhưng logic đó vẫn không thay đổi.

Kể từ ấy, Phục Ba Quân được trao quyền chính thức ở nhân gian, thành long quân chưởng quản vùng nước thuộc sông Đại Hoang và Ngọc Sắt Hải, nhận thờ cúng ở nơi này.

Đồng thời đây là điều mà thiên giới không thể thay đổi.

Địa giới của nhân gian, từ đầu đến cuối do nhân gian định đoạt.

Nói cách khác, tương lai Tiết Trầm trở về Long tộc, dù cho trong tộc lợi hại đến đâu đi chăng nữa thì những con rồng khác đều không được đụng tới vùng nước này, dù phía Thủy phủ Kháng Dương phản đối thì Ngọc Sắt Hải và sông Đại Hoang vẫn thuộc về Tiết Trầm.

Tương ứng, tu vi của Tiết Trầm bởi vậy tăng vọt, tấm lòng nguyện ý bảo vệ người dân vùng nước này cũng tự nhiên mà sinh ra.

Sức mạnh mãnh liệt trào dâng trong cơ thể Tiết Trầm, cuốn lấy nhau gần như muốn bộc phát ra ngoài, khiến cậu khó có thể tự kiềm chế, ngay cả cánh tay cũng khẽ run rẩy.

Cậu cúi đầu nhìn, thấy trên mu bàn tay của mình bất ngờ nổi lên vài miếng vảy màu trắng bạc, tỏa ra ánh sáng lành lạnh lóng lánh.

Tiết Trầm: !

Đây là... chân thân của cậu ư?

Hồn phách khôi phục rồi, giờ đến chân thân của cậu cũng được chữa trị sao?!

Cậu vô cùng vui vẻ, gần như không khống chế nổi muốn hiện nguyên hình tại chỗ, đột nhiên một bàn tay nắm lấy cổ tay cậu.

Giản Lan Tư chú ý tới sự run rẩy bất thường này, kề sát vào hỏi: "Làm sao vậy?"

Thanh âm quen thuộc khiến Tiết Trầm hoàn hồn, cố đè xuống kích động trong cơ thể.

Giản Lan Tư khựng lại, anh thấy trên mu bàn tay Tiết Trầm xuất hiện lớp vảy bạc, nhưng khuôn mặt lại không có bất kỳ biến hóa nào, anh bình tĩnh nhìn quanh bốn phía, xác định không có ai chú ý mới lôi kéo Tiết Trầm rời khỏi đoàn người đông đúc, "Chúng ta đi trước."

Hai người đi dọc theo bên bờ, thẳng đến bên cạnh bãi đá ngầm không người mới dừng lại.

Đã rời xa nhân loại, xúc cảm dâng trào của Tiết Trầm thoáng bình ổn một chút, cánh tay cũng không còn run rẩy.

Đầu ngón tay của Giản Lan Tư nhẹ nhàng vuốt ve lớp vảy trên mu bàn tay cậu, thấp giọng hỏi, "Đây là thứ gì?"

Giọng điệu anh rất bình tĩnh, vẻ mặt cũng không có bất kỳ biến hóa nào, như thể đang hỏi một chuyện quá đỗi bình thường.

Thái độ này nằm ngoài dự liệu của Tiết Trầm.

Tuy Tiết Trầm vô cùng tin tưởng Giản Lan Tư, nhưng dù gì Giản Lan Tư cũng chỉ là người phàm, bạn bè bình thường là một chuyện, nếu tâm ý Giản Lan Tư truyền đạt cho Phục Ba Quân đều là lời thật lòng, đối mặt vảy của giống loài không rõ sao có thể duy trì vẻ bình tĩnh như vậy.

Chỉ có thể nói, Giản Lan Tư đã đoán ra từ sớm rồi.

Trên thực tế Giản Lan Tư đã từng có rất nhiều suy đoán về thân phận của Tiết Trầm.

Đương nhiên yêu quái cũng là một trong số đó.

Nhưng vào khoảnh khắc anh nhìn thấu tấm lòng của chính mình, anh cũng chuẩn bị tâm lí đối mặt với mọi khả năng.

Nhìn đôi mắt màu hổ phách sâu sắc mà hết sức chân thành này, Tiết Trầm rốt cục hạ quyết tâm.

Cậu lấy ra bùa hoa đào mà Giản Lan Tư mua từ trong túi tiền ra: "Đàn anh, vừa nãy tôi nói phải kể cho anh một chuyện."

Ánh mắt của Giản Lan Tư nặng nề: "Tôi đang đợi đây."

"Tôi từng bảo anh, tôi không phải 'Tiết Trầm' này."

"Tôi nhớ rồi."

Tiết Trầm nở nụ cười, giảm tốc độ, "Kỳ thực, tôi căn bản không phải người..."

"Tôi biết." Giản Lan Tư cũng không bất ngờ, thậm chí rất tự nhiên mà tiếp lời, "Tối qua, tôi đã thấy sừng của cậu rồi."

Tiết Trầm hơi sửng sốt: "... À, phải ha."

Cậu chớp chớp mắt, "Vậy anh đoán được nguyên hình của tôi là gì chưa?"

Giản Lan Tư im lặng một hồi, hơi bất đắc dĩ mở miệng, "Tôi vốn đoán cậu có thể là hươu, tại hai chiếc sừng kia khá giống hươu..."

"Cái gì cơ?!"

Tiết Trầm không chờ anh nói xong, khó có thể tin nổi mà ngắt lời, "Sừng hươu nào có tuyệt vời như vậy! Đàn anh, mắt anh đẹp mà sao tầm nhìn lại kém thế hả!"

Giản Lan Tư thấy cậu tức giận đến phồng má, nhanh chóng đè lại cánh tay cậu, động viên bảo, "Chỉ là ngay từ ban đầu, tôi đã biết cậu không phải hươu."

"Dĩ nhiên tôi không phải rồi!" Tiết Trầm thở phì phò "Hừ" một tiếng, đột nhiên vươn tay ôm eo Giản Lan Tư, "Bây giờ tôi sẽ cho anh thấy chân thân của tôi."

Dứt lời, không đợi Giản Lan Tư kịp phản ứng đã ôm anh cùng nhảy vào Ngọc Sắt Hải.

-----------

Tác giả có lời muốn nói:

Lance: Xin chào Phục Ba Quân, tôi muốn công năng bình thường cùng Tiểu Trầm.

Phục Ba Quân: Bản long duyệt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp