Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 75: Đãi ngộ cấp vip


1 năm

trướctiếp

[ Đã bắt kịp tiêu chuẩn thu lệ phí của tôi rồi. ]

Hai ngày trước Dư Yên Sơn nói với Tiết Trầm sẽ tới nghĩa trang Quảng Phù hóng hớt chuyện ma quái, ai ngờ lại một đi chẳng trở về như vậy.

Tiết Trầm không cảm thấy Dư Yên Sơn có thể gây ra chuyện lớn gì, Tiểu Hồng chưa rõ bản thể của con cá đầu to này nên mới lo lắng nó bị người ta bắt về nấu canh.

Nhưng Tiết Trầm biết Dư Yên Sơn chính là cá Côn núi, yêu quái khổng lồ như thế đừng nói đến con người bình thường, dù cho nghĩa trang kia thật sự có quỷ cũng không làm gì được nó.

Tà ma tóm được cá Côn núi phải là loại khủng bố nhất trên đời, nếu thực sự tồn tại phỏng chừng đã sớm ồn ào từ lâu, làm sao nghĩa trang kia có thể trấn áp hoàn toàn như vậy.

Đến nay vụ việc trong nghĩa trang Quảng Phù vẫn gió êm sóng lặng chẳng truyền ra lấy nửa phần tin, chứng tỏ chuyện kì bí chưa đến nông nỗi không thể khống chế nổi.

Nếu vậy, lí do Dư Yên Sơn biến mất có thể là gì?

Tiết Trầm đỡ trán, thở dài đầy mệt mỏi: "Tôi đã phải hi sinh quá nhiều cho bè lũ Thủy tộc ngu ngốc này rồi."

Việc quan trọng không nên chậm trễ, cậu lập tức gọi cho Giản Lan Tư, hai người cùng bắt xe đi tới nghĩa trang Quảng Phù.

...

Quảng Phù là một trong những nghĩa địa được xây dựng sớm nhất ở Phù Thành, nằm tại ngoại ô nơi thượng nguồn con sông chảy qua lòng thành phố, nghe đồn từ khi khởi công xây dựng đã tìm cao nhân sửa đổi phong thuỷ, dùng cát đá xếp thành long huyệt.

Cát đá tạo dải núi bao quanh long huyệt, nghĩa trang Quảng Phủ sở hữu địa thế cát nước giao hòa, tựa như rồng được ngâm mình dưới lòng sông, bố cục quý hiếm khiến nhiều gia đình giàu sang phú quý lựa chọn nơi đây xây ngôi mộ chôn cất tổ tiên.

Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư vừa đến nghĩa trang đã bị bảo vệ ngăn lại ngoài cổng.

"Khuôn viên nghĩa trang đang được tu sửa trong vòng hai ngày, tạm không mở cửa cho người ngoài, nếu là người nhà đến thăm viếng thì xin hẹn trước với ban quản lý." Bảo vệ nói.

Tiết Trầm thấy ánh mắt anh ta có phần né tránh, rõ ràng không đáng tin, lại nhớ về câu chuyện trước đó Dư Yên Sơn đã kể, trong lòng đại khái có suy đoán.

Xem ra vấn đề của nghĩa trang này vẫn chưa giải quyết xong, phía quản lý sợ tin đồn "ma quái" bị lan truyền nên chỉ còn cách lấy danh nghĩa tu sửa tạm thời mà đóng cửa lại.

Đã như thế Tiết Trầm càng muốn đi vào, cậu không kiên nhẫn trực tiếp nói: "Chúng tôi không đến để thăm viếng, chúng tôi tới bắt quỷ."

"Hả?" Lúc đầu bảo vệ hơi sửng sốt, sau đó nghiêm mặt quát, "Nói hươu nói vượn cái gì vậy, quỷ chỗ nào mà quỷ, nghĩa trang của chúng tôi lấy đâu ra quỷ!"

Còn rất có đạo đức nghề nghiệp.

Giản Lan Tư không còn cách nào ngoài thuật lại câu chuyện của Dư Yên Sơn, sau đó lễ phép nói: "Mong anh báo một tiếng với người phụ trách, chúng tôi có thể giúp xử lý chuyện này."

"Này, chuyện này... Sao các người lại biết?" Bảo vệ giật mình, phía nghĩa trang đã che giấu kín kẽ đến mức người nhà cũng chẳng hay, hai người này lấy tin tức từ đâu chứ?

Vẻ mặt Tiết Trầm thần bí khó lường: "Bí mật của thế gian, nước đều biết..."

Bảo vệ: "..." Hóa ra là bị bệnh hoang tưởng tuổi dậy thì(*).

(*) Chūnibyō (中二病) là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học Nhật Bản (tương đương lớp 8 ở Việt Nam). Cách nói "bệnh" trong "trung nhị bệnh" thực ra không chính xác, các yêu cầu nghĩa y học của bệnh hay rối loạn tâm thần là hoàn toàn độc lập với định nghĩa này, ở Việt Nam có cách gọi là "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi dậy thì"

Ngăn người ngoài vào nghĩa trang vì không muốn vụ việc bị lan truyền, hai người này đều đã biết cặn kẽ như vậy thì cấm cản cũng chẳng còn ý nghĩa.

Bảo vệ gọi điện thoại cho quản lý, một lát sau đã thấy người đàn ông trung niên với vóc dáng cao gầy vội vã chạy ra, người này phụ trách chính nghĩa trang Quảng Phù, họ Đinh.

Mấy ngày nay quản lý Đinh thật sự quá lao lực, sắc mặt cũng nhợt nhạt mệt mỏi, ông ta liếc Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư một cái, trong giọng nói mang theo sự đề phòng: "Sao các cậu biết chuyện xảy ra ở đây?"

Bảo vệ đứng bên cạnh tỏ vẻ thâm sâu: "Bởi vì bí mật trên thế gian, nước đều biết..."

"..."

Quản lý Đinh lườm anh ta một cái, "Biến biến biến, đứng sang một bên."

Rồi lại quan sát Tiết Trầm, giọng nói không hề vui vẻ, "Tuy tôi không biết các cậu lấy tin tức từ đâu, nhưng chắc chắn tôi sẽ không tốn tiền mời các cậu về."

Chuyện của nghĩa trang nói to cũng đúng nói nhỏ cũng chẳng sai, người bên trong chắc chắn đều kín miệng, theo lý mà nói sẽ không lọt ra ngoài.

Hai người trẻ tuổi này lại không mời mà tới, cũng chẳng có dáng vẻ của một cao nhân, có lẽ đã dùng phương pháp tà môn ngoại đạo gì đó thu thập tin tức nhằm lừa một khoản tiền từ nghĩa trang.

Đương nhiên quản lý Đinh sẽ không để cho ý đồ xấu của bọn họ thực hiện được.

Ánh mắt của Tiết Trầm chính trực nghiêm túc: "Chúng tôi không đến vì tiền."

Quản lý Đinh hơi nheo mắt, vẻ mặt đầy sự nghi ngờ: "Vậy các cậu đến vì cái gì ..."

"Không nghiêm trọng thế đâu, chúng tôi chỉ lấy việc giúp người làm niềm vui mà thôi." Tiết Trầm nói.

Vừa dứt lời lại thầm mắng một tiếng, "Đầu cá ngu ngốc, món nợ này xem mày trả lại cho tao thế nào."

Nghĩ đến việc cậu đường đường là một con rồng tài năng, lần nào ra tay ở thế giới loài người cũng thu không ít lệ phí, bây giờ chỉ vì con cá đầu to tự mình tìm tới cửa mà phải miễn cưỡng nói không cần tiền.

Tấn Cửu Hằng nghe được phỏng chừng sẽ tức giận đến mức đặt món cá chép hoa hầm ngay trong đêm.

Giản Lan Tư thấu hiểu vuốt lưng cậu: "Cứu cá quan trọng hơn."

Tiết Trầm hiếm khi chủ động đề xuất không lấy tiền nhưng quản lý Đinh lại chẳng hề cảm kích, ông ta không biết lai lịch của hai người này và cũng lười tìm hiểu, dù sao ông ta sẽ không bao giờ cho bất kỳ kẻ đáng nghi nào có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Quản lý Đinh nóng vội phất tay một cái: "Không cần đâu, chúng tôi đã tìm được một vị cao nhân chân chính, sẽ giải quyết sự việc rất nhanh thôi, các cậu về được rồi."

Vừa nói xong đã xoay người bỏ đi, không dừng bước chân mà rút điện thoại ra gọi.

Đây là lần đầu tiên Tiết Trầm bị người ta từ chối, cảm thấy vô cùng bực bội.

"Các người nên dẹp bỏ loại ý nghĩ này đi." Bảo vệ tiễn bọn họ ra ngoài, lại sợ bọn họ không nghe lời khuyên nhủ nên nhỏ giọng tiết lộ, "Tôi nghe nói trang viên đã nhờ vả ai đó để xin được phương thức liên lạc của một cao nhân thần bí, cao nhân kia lợi hại vô cùng, mỗi lần ra trận đều hét giá cao chót vót..."

Anh ta vừa nói vừa giơ bảy ngón tay lên, "Còn chưa chắc có thể mời anh ta về nữa cơ."

Tiết Trầm liếc động tác tay của bảo vệ, lập tức kinh hãi: "Mẹ kiếp, đắt như vậy, đã bắt kịp tiêu chuẩn thu lệ phí của tôi rồi."

"Tình nguyện chi nhiều tiền còn hơn để cho tôi vào." Cậu không nhịn được trở nên hung hăng, "Vậy tôi không miễn phí nữa."

Giản Lan Tư bất đắc dĩ, thừa dịp bảo vệ không chú ý liền cúi xuống thì thầm bên tai Tiết Trầm: "Chúng ta tới đằng kia, ngự kiếm vào trong."

Khi anh ra khỏi phòng đã mang Thẩm Phán Hoa Tường Vi theo.

Tiết Trầm vừa định gật đầu, lúc này điện thoại di động đột nhiên kêu vang, là một dãy số xa lạ, Tiết Trầm đang khó chịu nên giọng điệu trở nên bực bội hơn: "Ai đấy?"

Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh có đôi phần quen thuộc: "Chào ngài, xin hỏi ngài có phải Tiết đại sư không? Tôi là người quản lý nghĩa trang công cộng Quảng Phủ, họ Đinh..."

Tiết Trầm: "... Hả?"

Quản lý Đinh cảm thấy tâm trạng đối phương không tốt lắm, giọng điệu càng thêm thận trọng, cười lấy lòng, "Đại sư Cẩn Tuệ của chùa Lan Tế đã giới thiệu ngài cho tôi, không biết hiện tại ngài có bận gì không?"

Tiết Trầm: "Ông quay lại cổng lớn đi."

Quản lý Đinh thoắt cái ngẩn người khó hiểu: "Sao cơ ạ?"

Tiết Trầm: "Ra cổng lớn của nghĩa trang các người đi, tôi đang đứng ở đó."

Sau một phút, quản lý Đinh lần nữa xuất hiện ở cổng nghĩa trang, Tiết Trầm giơ điện thoại di động về phía ông ta rồi mỉm cười nói: "Xin chào, tôi chính là Tiết Trầm."

Quản lý Đinh: "..."

Người bảo vệ cũng dần hoá đá.

...

Quản lý Đinh một mực cung kính dẫn Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư vào nghĩa trang, dọc theo đường đi còn xấu hổ cười gượng: "Không ngờ lại trùng hợp như vậy..."

"Đúng là không ngờ." Tiết Trầm cũng ngoài ý muốn, "Sao chùa Lan Tế lại bảo ông tìm tới tôi?"

Quản lý Đinh gãi đầu giải thích: "Vốn dĩ chúng tôi muốn mời đại sư Cẩn Tuệ tới xem xét tình hình, nhưng hiện tại đúng vào thời điểm bọn họ tổ chức hội nghị tông giáo gì gì đó, các vị đại sư đều đến thủ đô rồi..."

Thực ra ban đầu nghĩa trang Quảng Phù muốn nhờ cao tăng ở chùa Lan Tế xử lý, nhưng trùng hợp là gần đây giới tông giáo có sự kiện trọng đại, những hòa thượng đạo sĩ có địa vị đều được mời đến thủ đô hội họp rồi.

Lúc đầu phía nghĩa trang cũng chưa quan trọng hóa vấn đề, thấy không có cao tăng thì mời một thanh niên trẻ tuổi tên Mẫn Sinh đến, không ngờ buổi tối hôm đó lại xảy ra chuyện.

Nhắc đến việc này, sắc mặt quản lý Đinh dường như trở nên trắng bệch, âm thanh cũng vô thức mà run rẩy: "Là chúng tôi sơ suất, vốn tưởng chỉ là tổ tiên nhà ai lưu luyến không muốn rời khỏi thế gian, không ngờ trong trang viên vậy mà lại có yêu tà khủng bố đến mức này..."

Chuyện xảy ra vào đêm khuya hôm trước, Mẫn Sinh tiếp nhận lời nhờ cậy mà tới nghĩa trang điều tra.

Không ngờ sau khi tra rõ, Mẫn Sinh lại nói với quản lý Đinh rằng thứ quấy phá trang viên không phải âm hồn, mà là yêu quái, hơn nữa tu vi của yêu quái kia chưa đủ cao thâm nên có thể đối phó được.

Có lời này của Mẫn Sinh, quản lý Đinh an tâm hơn nhiều lắm, buổi tối hôm ấy còn có mặt để lập đàn làm phép cùng Mẫn Sinh.

"Sư phụ Mẫn Sinh còn quá non trẻ." Quản lý Đinh cảm khái, "Tuy rằng học lực rất cao, còn biết nhiều ngôn ngữ, thế nhưng khi đối phó yêu tà vẫn thiếu chút kinh nghiệm..."

Tiết Trầm cũng thổn thức: "Điều này không thể trách hòa thượng nhỏ nhà người ta."

Cậu từng có duyên gặp Mẫn Sinh ở Tiểu Lan Vĩ, học lực của hòa thượng nhỏ này rất khá, thiên phú về ngôn ngữ cũng mạnh, không ngờ những yếu tố này đều bị lôi ra xoi mói.

Còn không nghĩ xem người ta tốn nhiều thời gian như vậy nâng cao học lực thì làm gì rảnh rỗi tích lũy kinh nghiệm cơ chứ!

Lúc đó Mẫn Sinh bình tĩnh đánh giá thứ quấy phá trang viên là yêu quái có đạo hạnh thấp kém, sắp xếp đạo tràng(*), chuẩn bị kĩ càng để một thân một mình thu phục nó.

(*) còn gọi là "pháp tọa", nguyên tự theo tiếng Phạn là Bodhi-manda, chỉ nơi Đức Phật thành đạo, theo nghĩa trực quan, "đạo tràng" là nơi hành đạo, thuyết pháp, truyền giới... của sư tăng. Có thể hiểu là những gì mang tính chất hoặc hình thức liên quan đến Phật sự.

Thế mà tất cả lại ngoài dự liệu của Mẫn Sinh.

Tu vi của Mẫn Sinh không tệ, lập đàn chưa lâu đã có người hiện thân trong nghĩa trang.

Mẫn Sinh nói với quản lý Đinh đó chính là yêu quái hóa thành hình người, sau đó Mẫn Sinh chiến đấu với con yêu quái kia một trận.

"Yêu quái kia thực sự rất lợi hại, sư phụ Mẫn Sinh mang theo một cây tích trượng(*), tôi lén lút ước lượng qua, ít nhất cũng nặng mấy chục cân, thế mà bị một cây gậy khủng bố như thế đánh lên yêu quái kia lại chẳng hề hấn gì." Lúc nhớ lại việc này quản lý Đinh hãy còn run cầm cập.

(*) một trong 18 pháp khí của nhà tu hành Phật giáo. Thời xưa, chư Phật và đệ tử đi khất thực, thuyết pháp thường mang theo cây tích trượng. Với ý nghĩa là để dẹp trừ những chướng ngại vô minh làm trở ngại bước chân của các Ngài.

Vậy cũng thôi đi, tuy gậy tích trượng của Mẫn Sinh không đánh nổi yêu quái nhưng anh ta chưa rơi xuống thế hạ phong. Anh ta niệm một đoạn kinh Phật, niệm đến khi yêu quái kia kêu gào đầy quái dị đã cảm thấy bản thân sắp thắng rồi.

Nhưng không ngờ ngay thời điểm đó, trong không trung truyền tới một âm thanh vang dội: "Bản vương tới giúp ngươi —— "

Nương theo tiếng gọi kia, một hình bóng khổng lồ từ trên trời lao thẳng xuống Mẫn Sinh, một giây đã đập Mẫn Sinh đến hôn mê bất tỉnh.

Hóa ra yêu quái quấy phá trong nghĩa trang này không chỉ có một, mà là hai con.

Yêu quái xuất hiện trước đó xác thực là tu vi chưa đủ cao thâm, mặc dù có công phu đao thương bất nhập nhưng vẫn không phải đối thủ của Mẫn Sinh.

Yêu quái xuất hiện sau mới thật sự là Boss chính, không rõ lai lịch, hình thể to lớn dường như che ngợp bầu trời, Mẫn Sinh căn bản không có khả năng chống đỡ.

Hình ảnh kia thực sự quá khủng bố, quản lý Đinh chỉ nhìn từ xa, thậm chí còn chưa thấy rõ yêu quái khổng lồ kia là thứ gì đã bị dọa cho hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, quản lý Đinh cùng Mẫn Sinh đã nằm ở bệnh viện rồi, Mẫn Sinh bị thương nặng, may là không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một quãng thời gian là ổn.

Bấy giờ nghĩa trang mới ý thức được yêu quái xuất hiện nơi đây không hề tầm thường, nhưng những đại sư có chút tiếng tăm đều đến thủ đô mất rồi. Vào thời khắc gấp gáp đến độ quay mòng mòng, bên chùa Lan Tế đề cử cho bọn họ một người, đúng dịp giới tông giáo mở đại hội, huyền môn đạo sĩ của Thái Hư quan cũng đứng ra đảm bảo năng lực người đó.

Hai giáo phái đều cực kỳ tôn sùng đối phương, xưng là đại sư bắt yêu quái mạnh nhất giới tu hành hiện nay... Khuyết điểm duy nhất là thu lệ phí rất đắt.

Đã đến lúc này rồi nghĩa trang đâu còn dám tiết kiệm, vì vậy nhanh chóng xin phương thức liên lạc.

Không cần nghĩ cũng biết, người này chính là Tiết Trầm.

Tiết Trầm nghe được thì cạn lời, bất mãn nói: "Vớ vẩn, sao thu lệ phí đắt lại là khuyết điểm của tôi, đây rõ ràng là khuyết điểm của các người chứ?"

Quản lý Đinh: "... Khụ khụ, ngài nói phải."

"Tóm lại chuyện đã xảy ra chính là như vậy." Quản lý Đinh cười cười, "Có lẽ cũng là duyên phận, tôi đang muốn liên lạc với ngài thì ngài đã tìm tới trước, còn nguyện ý xử lý miễn phí giúp chúng tôi..."

Ông ta nói xong thì thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng nghĩa trang có khả năng chi trả số tiền này, nhưng tiết kiệm âu cũng là đức tính tốt.

Những bảy chữ số đấy!

"Đừng quyết định nhanh thế." Nghe vậy Tiết Trầm lập tức khoát tay, cười híp mắt nói, "Vừa rồi ông đã từ chối phục vụ miễn phí, tôi cũng không làm khó ông đâu, vẫn là thu lệ phí như bình thường đi."

Nụ cười của quản lý Đinh cứng ngắc: "... Hả?"

"Bớt cho ông chút vậy." Tiết Trầm tốt bụng bổ sung, "Đây là đãi ngộ cấp VIP mới nhận được đó."

Quản lý Đinh khóc không ra nước mắt: "Cảm ơn."

Thắc mắc nhiều sẽ phải hối hận.

-----------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Trầm: Hét giá cao như vậy, đã bắt kịp tiêu chuẩn thu lệ phí của tôi rồi!

Trầm: Thì ra đó vẫn là tiêu chuẩn thu lệ phí của tôi, vậy thì không có vấn đề gì.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp