Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 119: Long vương đổi ngôi


1 năm

trướctiếp

[ # Bạch long sông Kháng Dương xuống biển # ]

Một chuỗi cá mà Tiết Trầm và Giản Lan Tư dắt theo thực sự quá chói mắt, Tất An vượt qua chấn động, nhanh chóng quét mắt bốn phía, may mà quần chúng cùng giới truyền thông bên này sớm đã được giải tán.

Chỉ có thể hi vọng không bị ai chụp trộm!

Tiết Trầm nhìn bộ dạng sốt sắng của hắn, buồn cười nói: "Đội trưởng Tất không cần lo lắng."

Tất An nghe vậy, cho là bọn họ sớm có phòng bị, định thở phào một hơi thì nghe Tiết Trầm ung dung tiếp lời: "Lúc chúng tôi đang đi thì đụng phải mấy chiếc máy bay không người lái, hẳn đã bị chụp lại rồi, hiện tại có phòng bị cũng không kịp."

Tất An nghẹn họng, mồ hôi chảy ròng ròng, lấy điện thoại di động ra: "Tôi tìm lãnh đạo xử lý một chút."

Không biết đã bị ai chụp lại, khó giải quyết đây.

"Không cần." Tiết Trầm vô cùng bình tĩnh, buông tay đáp, "Dù sao có bị tung ra cũng chẳng ai tin."

Tất An: "..."

Không thể phản bác.

Bản thân hắn là đội trưởng cơ quan đặc biệt, không biết đã xem qua bao nhiêu chuyện kỳ quái trên đời, nhưng lúc này nếu không phải tận mắt chứng kiến mà bắt hắn tin tưởng một chuỗi cá, rắn, ngọc trai bay trên trời, hắn cũng sẽ khịt mũi coi thường, móc bàn phím bình luận một câu "Photoshop hoàn hảo không tì vết".

Dù sao hắn chưa từng thấy con rồng nào thế này trong long tộc.

Bộ dạng Tiết Trầm thoải mái, những người khác lại không có tâm tình đùa giỡn như vậy.

Trương Đỉnh Ngọc tiến lên vái chào: "Bạn học Tiết, xin hỏi cậu có biện pháp đối phó với quái vật dưới đáy sông không?"

Lại nghĩ, dựa vào quan hệ giữa Tiết Trầm và Phục Ba Quân, tất nhiên có thể mời thần lực của Phục Ba Quân.

Nhưng nơi này là khu vực thuộc quyền quản lí trực tiếp của long vương Kháng Dương, làm như thế chính là hành vi bất kính lớn, chẳng qua tình hình bây giờ chỉ có thể bất chấp.

Tiết Trầm liếc mắt ngắm mặt sông, khiêm tốn đáp: "Có đó."

Tu sĩ xung quanh nghe vậy đều thả lỏng sắc mặt, Trương Đỉnh Ngọc càng mừng rỡ: "Quá tốt rồi, vậy làm phiền bạn học Tiết."

Cẩn Nhất dẫn đầu một nhóm tăng nhân tiến lên niệm phật, Cẩn Nhất nói: "Chúng tôi nguyện gia trì hộ pháp cho thí chủ."

Người của huyền môn đồng tình: "Chúng tôi cũng thế."

Không ngờ Tiết Trầm ngơ ngác nhìn bọn họ: "Hộ pháp cái gì? Tôi có nói sẽ thi pháp đâu."

Mọi người: ?

Trương Đỉnh Ngọc không nhịn được hỏi: "Nếu không thi pháp thì làm sao đối phó quái vật khổng lồ kia?"

Cẩn Nhất sợ hãi: "Lẽ nào thí chủ định... dùng nắm đấm đánh quái vật ư?"

Những người khác cũng nghĩ đến điều này, nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.

Tuy rằng đây cũng là tài năng thiên bẩm của Tiết Trầm, nhưng con bạch tuộc này không giống những yêu quái khi trước, nó... Cực kì lớn!

Có thể chặn cửa sông, đánh đến bao giờ? Kịp sao?

"Nói bậy gì đó?" Tiết Trầm bất mãn liếc bọn họ, "Tôi là loại người bạo lực như thế sao?"

Mọi người: "..."

Cậu tự nói xem?

Nhưng bọn họ không dám phản bác.

Tất An vội vàng quay lại chủ đề chính: "Vậy bạn học Tiết dự định giải quyết quái vật kia thế nào?"

Không giống những người khác, Tất An biết Tiết Trầm chính là Phục Ba Quân, Tiết Trầm hẳn có biện pháp tốt hơn.

Tiết Trầm quả thật có.

Cậu "Hừ" một tiếng, cây ngay không sợ chết đứng: "Đương nhiên là để nó tự rời đi."

Mọi người: ?

Tất cả bọn họ đều không hiểu, đang định hỏi lại thấy Tiết Trầm vẫy tay gọi con rắn mười mấy đầu tới phân phó: "Hydra, tao bổ nhiệm mày làm đại sứ bên mình, xuống đàm phán với anh bạch tuộc, để nó thức thời tự biến."

Mười mấy đầu rắn của Hydra cùng gật gật: "Đã rõ."

Mọi người: "... ..."

Tất An không nhịn được nói ra nỗi thắc mắc chung: "Xin hỏi vị này là ai?"

"À, nó chính là con yêu quái phong đế ở Tiểu Lan Vĩ, nguyên hình rắn chín đầu." Tiết Trầm đáp.

Tất An: ???!!!

Tất An: Chấn động!

Tiết Trầm rất có ý thức pháp luật, bổ sung: "Chú yên tâm, chờ tôi lợi dụng nó xong sẽ nhốt nó vào tù."

Hydra: QAQ

Bên cạnh có người đếm đầu của Hydra, vô cùng nghi hoặc: "Không đúng? Nó rõ ràng có mười bốn đầu mà?"

Hydra: Đừng hỏi, hỏi sẽ hối hận!

"Nói ra rất dài dòng." Tiết Trầm nhăn mũi, không có tâm trạng giải thích, chỉ đấm Hydra một quyền, "Còn không mau xuống nước đi?"

"Dạ vâng." Một đầu khác của Hydra xoa xoa cái đầu bị nện, rưng rưng nhảy vào lòng sông.

Hydra vừa xuống nước, toàn bộ mặt sông bỗng chốc sôi "Ùng ục ùng ục", điên cuồng nổi bong bóng.

Tình huống này trong điều kiện bình thường chính là dấu hiệu yêu quái quấy phá, khẳng định náo động giới tu hành.

Hiện tại đáy sông quả thật có yêu quái, còn là yêu quái lớn, chẳng qua đạo sĩ đều thẫn thờ ngồi xem.

Không phải họ lạnh lùng, thật sự là nội dung cốt truyện này khiến bọn họ căng thẳng không nổi.

Thậm chí còn muốn chụp ảnh chia sẻ lên vòng bạn bè...

Sau mấy phút xao động lòng người, mặt sông lần thứ hai "Ùng ục ùng ục" sôi trào, rắn mười bốn đầu nhảy lên mặt nước.

Mọi người mong đợi nhìn nó, Tất An không kịp chờ hỏi ngay tắp lự: "Thế nào?"

"À chuyện này..." Mười mấy đầu của Hydra gãi gãi lẫn nhau, bất đắc dĩ nói rằng, "Anh bạch tuộc cũng muốn rời khỏi đây, thế nhưng anh ấy bị kẹt rồi, anh ấy hỏi các người có thể giúp một chút không?"

"...?"

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Vẻ mặt Tất An hoang mang: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Hydra giải thích, anh bạch tuộc DiSi vốn là cự quái thời viễn cổ của vùng biển phương Bắc, quanh năm sinh sống dưới biển sâu, căn bản không có bất kì hứng thú gì với Nhân tộc trên đất liền, nguyện làm một con bạch tuộc ham ngủ và yêu hòa bình.

Vào hai ngày trước, DiSi đang ngủ gà ngủ gật đột nhiên bị luồng sức mạnh không rõ tên triệu hoán, lực lượng kia vô cùng cứng rắn, nó căn bản không thể phản kháng, rơi vào hôn mê bất tỉnh.

Chờ đến khi tỉnh lại đã xuất hiện ở con sông nước ngọt này.

DiSi là cự quái biển khơi, cho tới nay đều sinh sống ở vùng biển bao la, tuy sông Kháng Dương rộng lớn nhưng vẫn kém xa chỗ cũ.

Trước kia DiSi muốn lăn thì lăn, muốn lật thì lật, rảnh rỗi còn có thể tắm nắng ở vùng biển cạn, nhưng con sông này khiến nó ngay cả xoay người cũng khó khăn.

DiSi lúc đó cuống lên, hấp tấp muốn về biển, may mà nơi này chính là cửa sông lớn, nó thấy biển cách đó không xa nên định bơi qua.

Khá phiền toái là cửa sông xây một cây cầu ngăn cản đường đi, nhưng DiSi quá gấp gáp chẳng để trong lòng.

Đối với cự quái biển sâu như chúng nó, lật tung tàu thủy cũng là thao tác cơ bản, chỉ một cây cầu của loài người sao có thể ngăn được?

DiSi tuyệt đối không ngờ, kỹ thuật công nghệ của nhân loại đã tân tiến đến mức này.

Cầu lớn, kiên cố ngoài dự liệu của nó.

DiSi không thể đánh sập, ngược lại còn bị kẹt cứng trong hầm cầu

"Oa, tôi kể mấy người nghe, anh bạch tuộc thê thảm lắm đó, cả cái đầu bị kẹp bẹp dí ở trụ giữa, không biết có ảnh hưởng đến trí thông minh hay không, râu ria còn quấn chặt ở hầm cầu, bế tắc toàn tập."

Hydra nói, đuôi rắn to lớn ngâm trong nước, vớt lên một miếng xúc tu to bằng trụ cầu, mười mấy đầu "sột soạt sột soạt" gặm ăn.

Vừa ăn kể tiếp, "Anh ấy vừa nhìn thấy tôi đã khóc, nước sông cũng bị khóc đến mặn chát, làm tôi sặc một ngụm, thực sự phiền chết rắn."

Dư Yên Sơn không chịu thua kém, chảy nước mắt từ khóe miệng: "Tại sao cậu có râu bạch tuộc để ăn?"

"Tôi thấy anh bạch tuộc không nhúc nhích được, lén lút cắn một chân rồi chuồn luôn." Hydra thản nhiên bảo, "Chân của anh ấy có thể tái sinh mà."

Dư Yên Sơn lớn tiếng khiển trách: "Cậu còn là người sao? Ăn cả chân của hàng xóm?!"

"Tôi đói thật mà." Hydra rầu rĩ nói, "Hiện giờ tôi có mười bốn đầu đòi ăn cơm đấy!"

Đột nhiên nó nhớ ra điều gì, nhanh chóng bứt một đoạn xúc tu tặng Tiết Trầm, "Tôn giá, ngài muốn ăn không? Nghe nói con người thích ăn sashimi bạch tuộc, tôi trộm nước tương cùng mù tạt cho ngài nhé."

"Không cần." Tiết Trầm lạnh lùng nhìn nó, "Mày cứ giữ mà ăn đi."

Hydra cảm động: "Ngài thật tốt!"

Tiết Trầm: "Không có gì, tao quyết định giam mày mấy chục năm, bữa này mày ăn nhiều chút."

Hydra: ... ? ? ?

Xà Xà dại ra. jpg

Tất An cùng đám người giới tu hành đã gấp không chịu nổi.

Nghe lời giải thích của rắn mười bốn đầu, có vẻ cự quái dưới đáy sông không cố chấp ở lại, mà căn bản chẳng thể rời đi, râu ria đều bị mắc kẹt.

Thế này không phải phiền toái hơn sao?

Nếu yêu quái kia cố ý làm loạn, bọn họ còn có thể cho nổ tung.

Hiện tại biết người ta cũng rất vô tội, đang nằm ở nhà ngủ lại bị đưa đến đây.

Mọi người nhìn nhau: "Bây giờ nên làm gì?"

"Tôi đành ra tay vậy." Tiết Trầm than một tiếng.

Cậu thật sự quá mệt mỏi, vừa phải chiến đấu với ác long vực sâu đấy... Đều do rắn mười bốn đầu vô dụng! Sau này nhốt nó lại mỗi tháng đánh một trận cho hả giận mới được.

Tiết Trầm dứt lời, trên sông Kháng Dương nổi trận gió lớn khiến vạt áo của đoàn người bên bờ lay động.

Cơn gió này xuất hiện đột ngột, mọi người không phản ứng kịp, lại nghe một tiếng thét kinh hãi truyền đến: "Mọi người mau nhìn! Long vương Kháng Dương hiển linh kìa!"

Những người khác đồng loạt quay đầu.

Chỉ thấy trên bàn thờ bên bờ sông, lửa ở cây nến đột nhiên bừng cháy, hương cao trong lò cũng lóe ánh đỏ, cột khói màu trắng xuyên thẳng qua mây trời.

Cùng lúc đó, trái tim của những tu sĩ vừa tham dự tế nước nảy sinh cảm xúc mãnh liệt, sức mạnh cả người xao động không thôi.

Những thứ này đều là dấu hiệu thần quân hiển linh, cảm ứng vô cùng mạnh mẽ.

Phải biết, long vương sông Kháng Dương gần hai mươi năm qua chưa từng thân cận với nhân gian.

"Hiển linh, thật sự hiển linh!"

"Quá tốt rồi, long vương Kháng Dương vẫn nhớ đến sinh linh hai bên bờ sông!"

Trương Đỉnh Ngọc lại mơ hồ cảm thấy không đúng, theo lí bọn họ vừa tế nước xong, lúc này chỉ có long vương sông Kháng Dương mới có thể bị bọn họ cảm hóa.

Đây cũng là dấu hiệu long vương hiển linh.

Nhưng lại hơi khác một chút so với quá khứ.

Chẳng qua tất cả mọi người đang bị tin vui làm choáng váng đầu óc, chẳng ai nghĩ tới điểm khác biệt này.

Hoặc là nói, lúc này bọn họ khó mà phân tích được những dấu hiệu nhỏ bé.

Bởi vì, đối tượng hiển linh thực tế vẫn là vị thần mang chức danh long vương sông Kháng Dương.

Có người chắp tay vái Tiết Trầm: "Bạn học Tiết, đa tạ đại nghĩa ra tay, long vương Kháng Dương đã hiển linh rồi, những việc tiếp theo vẫn nên giao cho chúng tôi đi."

Đây cũng không phải bọn họ qua cầu rút ván.

Mà chuyện này vốn là địa bàn của long vương sông Kháng Dương, long vương trước đó chậm chạp không hiển linh, bọn họ hết cách, hiện tại long vương ban xuống thần lực, dĩ nhiên để long vương giải quyết là thích hợp nhất.

Tuy rằng tu vi của Tiết Trầm thâm hậu, nhưng vị thần mà cậu thờ cúng là Phục Ba long quân, lúc này để Tiết Trầm ra mặt không phải gây hấn với long vương sông Kháng Dương hay sao.

Lỡ như hai vị long quân đánh nhau, có khi còn làm lỡ việc lớn.

Cũng may Tiết Trầm chưa mời Phục Ba Quân tới, tình hình vẫn ở mức độ giải quyết được.

Không ngờ Tiết Trầm nghe xong còn cạn lời liếc xéo bọn họ, uể oải viết đầy trên mặt, phiền muộn nói: "Tôi cũng rất muốn giao cho các người, nhưng đáng tiếc không được."

Trương Đỉnh Ngọc không hiểu: "Tại sao không được?"

Tất An ý thức được điều gì đó, lúng ta lúng túng nói: "Lẽ nào... Long vương đổi ngôi!"

Đám người Trương Đỉnh Ngọc càng ngày càng ngơ ngác, Tất An kích động giải thích: "Các vị có điều không biết, bạn học Tiết chính là Phục Ba Quân, cũng là... long vương sông Kháng Dương thiên đình mới sắc phong."

Vừa nói xong, trên trán Tiết Trầm mọc lên hai chiếc sừng rồng như ngọc, trong lòng bàn tay hiện ra lệnh Vũ Vương, quay đầu nhìn về phía sông lớn bằng ánh mắt sâu kín: "Là tôi."

Trương Đỉnh Ngọc: ?

Những người khác: ????????

Gió trên sông Kháng Dương thổi mạnh tới mức khiến cầu lớn phía đông nhẹ nhàng lay động.

Bên bờ, tăng nhân cùng đạo sĩ tâm trạng ngổn ngang, tăng y và đạo bào phần phật trong gió, cờ xí bay lượn, tro giấy, tiền vàng chưa đốt hết cuốn lên không trung.

Thế nhưng không một ai đoái hoài tới.

Gió và sóng nước đều đang chuyển động, nhưng thời gian dường như đã đóng băng.

Không biết qua bao lâu, Trương Đỉnh Ngọc mới từ từ phục hồi tinh thần, hoảng hốt nhìn Tiết Trầm, trong chốc lát lại không sắp xếp được ngôn ngữ hoàn chỉnh: "Cậu, cậu... Tôi... Cậu là rồng, rồng...?"

"..." Tiết Trầm lặng lẽ vỗ vai ông, "Đạo trưởng, ông bình tĩnh một chút rồi hẵng nói chuyện."

Ngôn ngữ vụn vặt như thế, rồng cũng không lý giải nổi đâu.

Trương Đỉnh Ngọc căn bản không chú ý Tiết Trầm khuyên nhủ gì, ông nghiêng đầu nhìn tay của Tiết Trầm, suy nghĩ lộn xộn: Long quân vỗ bả vai của mình rồi! Mình từng được rồng vỗ vai?!!

Những người khác lúc này cũng chậm rãi hồi tỉnh, khác với Trương Đỉnh Ngọc, tu vi của bọn họ không được thâm sâu lắm, trong chốc lát chưa dám khẳng định thân phận Tiết Trầm, chỉ ngây ngốc nhìn cậu.

Muốn dựa vào gần, lại không dám.

Tiết Trầm chẳng cho bọn họ cơ hội suy nghĩ kĩ, một tay cậu dắt Giản Lan Tư, một tay khác cầm lệnh Vũ Vương vung lên chỉ huy chuỗi cá đằng sau: "Tụi bây, đi theo tao."

Dứt lời không chờ ai kịp phản ứng, đưa Giản Lan Tư thả người nhảy xuống biển, mang theo một chuỗi cá.

.

Cửa sông Kháng Dương, mặt sóng vẫn không ngừng cuộn chảy.

Cầu lớn phía Đông Kháng Dương bắc ngang qua rạch trời, nối liền nam bắc, lúc này lại thành nơi đầu sóng ngọn gió.

Hết thảy nền tảng tin tức đang thảo luận về trận lũ lụt kinh hoàng này.

Trang đầu Weibo gần như đều là đề tài nóng liên quan.

【# cầu lớn khóa đầu rồng # đệt đệt đệt! Mọi người xem video mới nhất chưa? Mực nước sông Kháng Dương thật khủng khiếp, cảm giác nạn lũ lụt sẽ bùng phát bất cứ lúc nào! 】

【# cầu lớn khóa đầu rồng # hạng mục cầu lớn phía đông sông Kháng Dương căn bản không nên được phê duyệt, lần này thì tốt rồi, bóp cổ rồng, làm không tốt sinh mệnh ở hai bờ sông đều bị cắt đứt. 】

【 anh hùng bàn phím lại bắt đầu trị quốc trên weibo? Có năng lực như vậy sao ban đầu không trúng tuyển vào cơ quan đặc biệt? Khai thông cầu lớn phía Đông sông Kháng Dương là sự kiện quan trọng bao nhiêu đối với giao lưu kinh tế và văn hóa đất nước, coi như các người không nghĩ ra thì cũng phải nghiên cứu tài liệu chứ? 】

【 một ít người cả ngày chỉ biết nghĩ xấu về cơ quan lãnh đạo, dưới lớp da giấu thứ gì thật sự cho rằng người khác không thấy sao? Cái gì cầu lớn khóa đầu rồng, tôi còn cảm thấy đây là long môn, cá của sông Kháng Dương thông qua cầu lớn tiến vào biển rộng, từ đây tự do bay lượn, như thế đã đủ điềm lành chưa? 】

【# cầu lớn khóa đầu rồng # đừng nói nữa, lừa mình dối người để làm gì? Nước sông Kháng Dương sắp ngập tới họng rồi, đây là long môn trong mộng hả? 】

【 tôi xem tin tức, thành thị hai bên bờ sông đã tiến vào tình trạng khẩn cấp, chuẩn bị sơ tán người dân. 】

【 không phải chứ? Nghiêm trọng đến thế sao? 】

【 ha ha, nói đây là long môn, thế thì hiện tại thành tâm cầu nguyện một chút, mong con rồng nào đó tới uốn lượn vài vòng cứu thị dân hai bờ sông đi. 】

Mấy bình luận không ngừng cãi lộn, gần như cả mạng lưới Internet đều trông ngóng tin tức mới nhất của sông Kháng Dương, ngay thời điểm trái tim tất cả mọi người dâng lên cực hạn, đầu trang đột nhiên đăng hai bài viết mới.

# cá nhảy Long môn ở cầu lớn phía Đông sông Kháng Dương #

# Bạch Long sông Kháng Dương xuống biển #

Phía sau hai bài đăng đều đi kèm một chữ【 Hot 】đỏ đến phát tím.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp