Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 100: Di cốt cá ngao


1 năm

trướctiếp

[Bên trong tượng điêu khắc gỗ lại thực sự ẩn giấu di cốt cá ngao.]

(*) Di cốt: xương cốt còn lưu lại của người hoặc động vật chết đã lâu.

Cá ngao là dị thú thời thượng cổ, tương truyền là hậu duệ của rồng và cá, có thân cá đầu rồng, còn được gọi là Li Vẫn hay thằn lằn cá.

Cá ngao có khả năng xua đuổi tà ác, tính tình thích quan sát mọi vật xung quanh, có thể nuốt lửa và nước, vì vậy dân gian thường dùng cá ngao như một tích thú để trang trí trong kiến trúc với mong muốn lánh xa hỏa hoạn.

Đương nhiên điều đó chỉ phù hợp với thời đại phương tiện chữa cháy chưa phổ biến như bây giờ, con người luôn khao khát chạy trốn tai họa.

Hiện tại mọi người đều biết việc sửa chữa cá ngao trên nóc nhà còn không hữu ích bằng đặt thêm một vài vòi chữa cháy.

Dù vậy, như một truyền thống được kế thừa từ xa xưa, nhiều nơi vẫn quen với việc trang trí bằng cá ngao và các loài động vật khác, đó cũng là biểu tượng trong nét văn hóa của loài người.

Miếu Kháng Dương Long Vương ở Ô thành được xây dựng từ trăm năm trước, kiến trúc chủ yếu theo kiểu cung điện cũ, trên sáu nóc đặt sáu con thú không có gì nổi bật nên chưa từng được ai để tâm.

Thỉnh thoảng cũng có người đến nghiên cứu về thiết kế, hình dạng của nó, hoặc là ý nghĩa văn hóa và coi nó như một công cụ chụp ảnh.

Những thứ khác không nói, vừa rồi ông từ Lương tìm người kiểm kê tổn thất cũng chỉ chú ý những vật trong chính điện, hoàn toàn không quan tâm tới tích thú trên nóc nhà.

Cho dù là ông từ Lương, nhìn thấy đứa nhỏ Tiểu Ba này cầm tích thú chơi mới giật mình phát hiện... tích thú của họ rơi ra từ khi nào rồi?

Vốn dĩ bình thường chẳng ai lại nhìn lên nóc nhà làm gì cả, hơn nữa khi hỏa hoạn, tầm mắt tất cả mọi người đều tập trung vào điện thờ, thật sự lãng quên vấn đề tích thú còn hay mất.

Nếu không phải lúc nãy ông từ Lương chứng kiến, không chừng sau đó có phát hiện cũng chỉ nghĩ bị lửa thiêu mà thôi.

Nhưng dù vậy, một tác phẩm điêu khắc gỗ trang trí thì có liên quan gì đến trận động đất mới xảy ra?

Ngu Xuân Thiên cùng ông từ Lương đều nảy sinh nghi vấn giống nhau, tò mò hỏi: "Chuyên gia Tiết, có khi nào nhầm lẫn hay không? Tác phẩm điêu khắc gỗ này nằm trên nóc miếu Long Vương cả trăm năm rồi, tới bây giờ chưa từng nghe nói nó biết tạo ra động đất!"

Trong lòng Tiết Trầm đã có suy đoán, cậu trầm ngâm đáp: "Tôi cảm thấy ông nói ngược, không phải vì thứ này có thể gây động đất nên mới bị biến thành tích thú và giam cầm ở miếu Long Vương gần trăm năm sao?"

Giản Lan Tư cũng phản ứng lại: "Chẳng lẽ câu chuyện trong sách viết là thật?"

Tiết Trầm nhăn mũi: "Chưa chắc tất cả đều là sự thật, nhưng khẳng định từng có việc tương tự xảy ra."

Vừa rồi bọn họ đọc được một đoạn trong sách mà miếu Long Vương biên soạn, nói rằng vào đầu thời kỳ dân quốc, ở Ô Thành thường xuyên xảy ra động đất, sau khi miếu Long Vương xây dựng xong mới kết thúc tai họa.

Theo cuốn sách, nguyên nhân là do Kháng Dương Long Vương đã dọa con địa long gây ra động đất chạy biến.

Vừa rồi bọn họ còn cảm thấy tác giả bịa đặt lung tung, nhưng xem ra kết luận cuối câu chuyện cũng có vài phần chắp vá từ hiện thực.

Chưa chắc tất cả mọi thứ đều là bịa đặt.

Ngu Xuân Thiên không đọc sách của miếu Long Vương, nghe xong ngớ người: "Chuyện gì vậy???"

Giản Lan Tư đang muốn giải thích, lại thấy đứa bé kia vừa lúc giằng thoát tay ông nội nó, hùng hổ đá chân vào cá ngao điêu khắc nằm trên mặt đất.

Vật điêu khắc gỗ lập tức "lật lưng", cùng lúc đó, mặt đất dưới chân mọi người bỗng nhiên rung chuyển.

"Ôi!" ông từ Lương tuổi đã cao, thiếu chút nữa ngã sõng soài.

May mắn có Ngu Xuân Thiên bên cạnh vừa kịp đỡ lấy, "Ông từ cẩn thận!"

Lần này ông từ Lương xem như tận mắt chứng kiến, cho nên không tin cũng phải tin.

Hàng xóm xung quanh lại không biết thực hư, bị chấn động này dọa sợ cứ nhao nhao náo loạn.

"Má nó! Tại sao lại động đất rồi?"

"Đừng nói là thiên tai thảm họa gì sắp đến chứ? Năm nay thực sự không yên bình chút nào."

"Mọi người cứ nói chuyện, trong nhà tôi còn có người già, về trước đây."

"Hôm nay xảy ra chấn động mấy lần rồi. Có cần đi tích trữ lương thực, dầu gạo ở nhà không?"

"Chú tôi lần đầu thấy động đất còn níu chặt lấy người tôi, buồn cười quá, chậc chậc."

Mắt thấy tai nghe nên tâm thế khủng hoảng dần dần lan rộng, phỏng chứng nếu động đất thêm một hai lần nữa, trong thành thực sự sẽ xuất hiện làn sóng tranh đua tích trữ lương thực.

Tiết Trầm quyết định: "Trước tiên đem con cá ngao kia về rồi nói sau."

"Tôi đi đây!" Ông từ Lương mồ hôi chảy ròng ròng, hàng xóm nơi này đều quen biết ông, thứ kia lại là đồ trong miếu Long Vương nên dĩ nhiên ông cần phải ra mặt.

Tiết Trầm nói: "Cùng đi đi, cẩn thận đừng làm rơi cá ngao."

Ông từ Lương đối mặt với vật điêu khắc gỗ, trong lòng có bóng ma tâm lý không nhẹ, nghe vậy lau mồ hôi: "Thế thì tốt quá!"

Đoàn người tới mái hiên đối diện, ông từ Lương nói chuyện với ông cháu kia về tình huống hiện giờ.

Người ông vừa nghe đây là tích thú của miếu Long Vương, mặt lập tức đen lại, quay ra gõ đầu Tiểu Ba: "Cháu dám lấy đồ trong miếu chơi, còn không mau xin lỗi ông từ!"

"Ông từ, cháu xin lỗi!" Tiểu Ba thấy nhiều người như vậy cũng không dám làm loạn, chỉ xoa đầu đầy vẻ tủi thân: "Cháu không biết đây là đồ của ông, cháu thấy nó rơi trên mặt đất không ai nhặt nên mới lấy về."

Hàng xóm ở gần đó đều quen biết nhau, ra vào miếu Long Vương không cần mua vé, trẻ con cũng thường xuyên chạy vào trong miếu chơi.

Tiểu Ba giải thích lúc nó đang chơi trong miếu, thấy bức tượng gỗ này rơi xuống chân tường chính điện, vả lại tác phẩm điêu khắc gỗ trăm năm tuổi cực kỳ cũ kỹ, phía trên còn bám đầy tro bụi, Tiểu Ba cho rằng miếu vứt đi nên mới nhặt lấy.

Ông từ Lương cũng biết cậu bé không cố ý, phất phất tay áo: "Không sao, không sao!"

Tiết Trầm nhặt bức tượng gỗ kia lên, đột nhiên hỏi: "Em nhặt được từ khi nào?"

"Hả?" Tiểu Ba nhất thời ngơ ngác, thấy người hỏi là một anh trai rất đẹp trai nên mới cố gắng suy nghĩ câu trả lời, hoang mang đáp một tiếng lại im lặng một chút, mặt nhăn mày nhó túm gấu áo Tiết Trầm: "Anh, em thật sự không cố ý!"

"Anh biết rồi." Tiết Trầm xoa đầu đứa bé, cầm lấy vật điêu khắc gỗ rồi cùng ông từ Lương và mấy người khác trở về.

Vừa vào trong miếu, Ngu Xuân Thiên lập tức hỏi: "Chuyên gia Tiết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tích thú này liên quan thế nào đến trận động đất vậy?"

Ông từ Lương cũng sợ hãi ra mặt: "Chẳng lẽ tích thú này bị phù phép?"

"Kiến thức của ông từ thật hạn hẹp." Khóe miệng Tiết Trầm giật giật, tiếp đó hơi dùng sức bóp cá ngao điêu khắc bằng gỗ vỡ vụn ra.

Đầu rồng rụng xuống, thân cá tách làm đôi, phần trung tâm của tác phẩm điêu khắc hóa thành mạt gỗ.

Khi lớp gỗ vỡ ra, những thứ được bọc trong đó cũng dần dần xuất đầu lộ diện.

Đó là một vật màu trắng giống như khúc xương, ước chừng dài bằng bàn tay, dày bằng ngón út.

Ông từ Lương không ngờ trong tác phẩm điêu khắc gỗ lại giấu đồ vật, không khỏi mờ mịt hỏi: "Đây là cái gì?"

Tiết Trầm nói: "Một đoạn di cốt của cá ngao."

Ông từ Lương: "Gì cơ?"

Tiết Trầm đưa đoạn xương cá kia cho Giản Lan Tư, cười nói: "Đàn anh, vừa rồi còn chưa kịp kể cho anh nghe chuyện cá ngao lật lưng."

Giản Lan Tư nhận lấy đoạn xương, quan sát thấy mặt ngoài bóng loáng xuất hiện trạng thái hóa thạch, nhưng với sự nhạy bén của mình, anh vẫn có thể hình dung ra bản thể của nó.

Anh gật đầu: "Em nói đi."

Trên thực tế, trong thần thoại cổ xưa của Trung Quốc có rất nhiều ghi chép về cá ngao, ngoại trừ đem đến điều tốt lành cho nhà cửa, truyền thuyết nổi tiếng nhất không gì khác ngoài chống đất cõng trời.

Cuốn《 Hoài Nam Tử - Lam Minh Huấn 》có câu: "Nữ Oa luyện đá ngũ sắc để vá khoảng trời xanh bị sụp, chặt bốn chân con ngao làm bốn cột chống".

Truyền thuyết kể rằng khi Nữ Oa vá trời đã bắt được một con cá ngao rất lớn, sau đó chặt đứt bốn chân cá đặt về bốn phía của trái đất, sau này trở thành Tứ Trụ.

Một câu chuyện khác gọi là "Cá ngao Đông Hải độ núi", đuôi cá ngao vểnh lên, ở Đông Hải dựng hòn đảo cao vút, thân thể nó nổi trên mặt nước hình thành mảng đất liền lớn, móng vuốt của nó vừa úp xuống đã khiến hàng vạn con sóng theo đó mà cuộn trào, nếu nó hé miệng uống một ngụm nước, Đông Hải liền xuất hiện thủy triều.

Bởi vậy có thể thấy, dị thú này rất lớn.

Cho đến ngày nay tuy không ai chứng minh được thần thoại cổ đại là thật hay ảo, nhưng cá ngao thì thực sự từng tồn tại.

"Cá ngao lật lưng" nghĩa là cá ngao gánh vác cả một đại lục trên lưng, nếu nó trở mình, trái đất sẽ rung chuyển tạo thành động đất.

Mà cá ngao miếu Long Vương ở Ô Thành này, mặc dù chưa chắc từng mang trên mình đại lục, nhưng nó cũng không phải vật trang trí bình thường.

Không ai nghĩ bên trong vật điêu khắc gỗ lại có thể cất giấu một đoạn di cốt cá ngao.

Đến lúc này, Tiết Trầm cũng đại khái đoán ra mọi chuyện.

Các sự kiện được ghi trong tuyển tập miếu Long Vương không hoàn toàn đúng, những chưa chắc đã bịa đặt toàn bộ.

Năm đó Kháng Dương Long Vương quả thật đã xuất hiện ở Ô Thành, nhưng mục đích không nhằm tăng thêm thần lực cho miếu Long Vương, mà chỉ vì di cốt cá ngao này thôi.

Đoạn di cốt cá ngao này sắp thành hóa thạch, chắc chắn là thứ lưu truyền từ thời cổ xưa. Loại di cốt này bình thường đều bị chôn vùi sâu dưới đất để không xuất hiện trên thế gian nữa, nhưng khi ấy khói lửa chiến tranh náo loạn Trung Hoa, có thể nó đã trồi lên khỏi mặt đất từ khi nào rồi.

Tuy rằng chỉ là một đoạn di cốt, những trong đó vẫn lưu lại sức mạnh của cá ngao thượng cổ, lực lượng này không đủ để lay động cả Trung Hoa đại lục nhưng vẫn có thể để khiến Ô Thành chao đảo.

Bởi vậy, Ô Thành thuở Trung Hoa dân quốc thường thuyên xảy ra động đất, thực chất là do di cốt cá ngao này gây ra.

Nhưng lúc ấy không ai biết chân tướng, lại viết nó thành truyền thuyết cá ngao lật lưng.

Nguy hại từ phía di cốt cá ngao nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, tuy chưa đến mức xé ngang mặt đất, nhưng với mức độ thường xuyên lại liên tục quấy nhiễu nhân sinh.

Có điều xử lý nó vô cùng phiền toán, nước ngập không tan, lửa đốt không nát, thêm nữa lại được lực lượng thượng cổ gia hộ, yêu quái bình thường căn bản không trấn giữ nổi.

Cũng bởi vậy mà Kháng Dương Long Vương mới tự mình xuất hiện ở Ô Thành để giải quyết.

Lúc đó Ô Thanh tu sửa miếu Long Vương, Kháng Dương Long Vương giấu đoạn di cốt này trong tác phẩm điêu khắc tích thú, thiết lập cấm chế, giam cầm nó trên nóc nhà chính điện.

Như đã nói trước đó, cá ngao thích nuốt lửa, bộ phận còn sót lại của di cốt nếu đã có thể chấn động lục địa thì đương nhiên vẫn còn khả năng tránh lửa.

Thứ hút hết hỏa hoạn không phải thần lực của Long Vương mà chính là đoạn di cốt của cá ngao này.

Mà hôm nay, vì lí do nào đó tích thú rớt từ trên nóc nhà xuống, lại bị Tiểu Ba nhặt đi, miếu Long Vương không còn di cốt cá ngao biết nuốt lửa, cùng lúc đó lại bị chuột đánh đổ nến trong đại điện nên mới gây ra trận hỏa hoạn.

Vừa rồi chuyên gia Tiết hỏi Tiểu Ba thời gian nhặt được tác phẩm điêu khắc gỗ, biết được di cốt cá ngao biến mất trước khi hỏa hoạn xảy ra.

Hơn nữa, thời gian Tiểu Ba nhặt được tích thú cũng gần với thời gian xảy ra trận động đất đầu tiên ở Ô Thành.

Hay nói cách khác, trận động đất mà Dư Yên Sơn miêu tả "Phục Ba Long Quân uy thiên động địa" thực tế là do di cốt cá ngao này rơi từ nóc nhà xuống tạo thành.

Cũng bởi đây chỉ là một đoạn di cốt nên Tiết Trầm không cảm nhận được chút sinh khí nào, bởi vì nó đã "chết" từ lâu.

Chỉ cần di cốt không bị lật, lực lượng còn sót lại cực kỳ trầm tĩnh, khó có thể phát hiện.

Nếu vừa rồi không phải Tiểu Ba lấy vật điêu khắc gỗ này ra chơi vừa vặn Tiết Trầm ở gần đó, thì sợ rằng Ô Thành lại rơi vào một vòng sợ hãi mới của sự kiện"địa long trở mình", không biết khi nào mới phát hiện ra chân tướng này.

Nghe Tiết Trầm phân tích xong, mọi người hoàn toàn hiểu ra mọi chuyện.

Ông từ Lương hoảng hốt: "Miếu Long Vương nhiều năm thần kì vượt qua hỏa hoạn không phải do thần lực của Long Vương bảo vệ, mà vì có cá ngao nuốt lửa sao? Vậy truyền thuyết chẳng lẽ sai lầm... không, tôi phải nhờ biên soạn lại cuốn sách mới được."

Tiết Trầm liếc ông ta một cái: "Ông từ, quên đi, các người còn một đống sách chưa bán hết đấy."

Ông từ Lương: "..." Sao lại vạch trần người khác như vậy chứ!

Ông ta tỏ vẻ tức giận, "Cũng không thể để cho phiên bản sai sự thật tiếp tục lan truyền được, trước kia chúng ta không biết thì cho qua, nhưng hiện tại phải có nghĩa vụ đính chính với dân chúng."

Tiết Trầm cười bảo: "Nếu ông muốn tuyên truyền rộng rãi thì đừng xuất bản sách giấy nữa, thứ này hiện tại quá khó bán, không bằng ông nhờ mấy tài khoản weibo nổi tiếng hoặc tài khoản chuyên đăng video ngắn kể vài câu chuyện, nhớ đặt tiêu đề giật tít vào, tốt nhất là kiểu UC shocker* ấy."

(*) Nguyên văn: UC 震惊 ,xuất phát từ trình duyệt UC của Alibaba chuyên đăng tin quảng cáo với tựa đề gây sốc, mỗi lần mở UC mọi người sẽ thấy những đoạn tin như "Sốc! người cha thực sự đã làm hành động như vậy trước mặt con gái mình!", "Sốc! Người phụ nữ này dùng phương pháp để trẻ mãi không già", "Sốc, tổng thống Mĩ đã kinh sợ khi nhìn thấy nó" ... Tiết Trầm khuyên ông từ Lương nên dùng kiểu giật tít như thế để truyền thuyết được mọi người biết đến nhiều hơn.

Ông từ Lương: "...Hả?"

Ngu Xuân Thiên không nhịn được nói: "Chuyên gia Tiết, cậu chuyên nghiệp quá đấy."

Tiết Trầm đang muốn đáp: còn không phải học hỏi từ mấy người sao, bên cạnh đột nhiên vang lên âm thanh quen thuộc.

"Sốc! Ô Thành liên tục xảy ra động đất chỉ vì một khúc xương..."

Mọi người quay đầu lại, thấy một con cá chép hoa lơ lửng giữa không trung, mắt cá trợn tròn.

Đúng là Dư Yên Sơn lại tới nghe lén chuyện, vừa vặn hóng được sự kiện di cốt cá ngao.

Ông từ Lương ôm ngực thở hổn hển: "Người anh em cá, ban ngày ban mặt đừng tùy tiện vừa bay vừa nói, lão già này không chịu nổi."

---------------------------------------------------

Tác giả có điều muốn nói:

Aya, quá nhiều truyền thuyết về cá ngao, lại còn lộn xộn, mâu thuẫn lẫn nhau.

Một là cá nuốt long châu hóa thành cá ngao.

Hai là rồng và cá kết hợp sinh ra cá rồng.

Lại có nơi kể rằng cá ngao chính là Li Vẫn, nhưng truyền thuyết này bị vài người bác bỏ rồi.

Tôi xem tài liệu nửa ngày thấy quá choáng váng, cuối cùng vẫn lấy cốt truyện đầu tiên đọc được làm chuẩn, sau đó thêm vài chi tiết cần thiết.

Nếu mọi người thấy khác truyền thuyết thì đừng lạ lẫm, thiết lập của riêng tôi đó.

Tài liệu chương này tham khảo từ "Long sinh cửu tử", "Truyền thuyết rồng Trung Quốc", Bách khoa toàn thư Baidu, v.v.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp