Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 270


2 năm

trướctiếp

Chương 270:

 

Ban đầu anh nghĩ tìm được người đó rất dễ, mục tiêu của người đó là Tư Lệ Đình, nên anh chỉ cần tìm một người đang nhìn chằm chằm Tư Lệ Đình.

 

Bây giờ Tô Cẩm Khê đã chết Tư Lệ Đình lại độc thân, rất nhiều người nhắm đến Tư Lệ Đình.

 

“Nhìn xem Tư tổng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, thâm tình yêu thương vợ, vừa nhìn liền biết là một người đàn ông tốt.

 

Một thời gian nữa, cậu ây khôi phục trạng thái tôi sẽ giới thiệu cháu gái cho cậu ấy.”

 

“Chậc chậc, người ta có thể nhìn trúng cháu gái của ông?”

 

“Cháu gái tôi có chỗ nào kém Tô Cẩm Khê? Con bé có bằng thạc sĩ tài chính, có nhan sắc có tài.”

 

“Cắt, con gái của tôi cũng không tồi đâu.”

 

Một số người đang thảo luận làm thế nào để hợp tác với Tư Lệ Đình, trong khi những người khác muốn kết hôn với Tư Lệ Đình.

 

Mỗi người đều có ý đồ của riêng mình, cho nên không phải chỉ có một hai người có vấn đề mà rất nhiều người có vấn đề.

 

Cố Nam Thương bất lực, là anh đã đánh giá thấp lòng người, tình cảm mà Tư Lệ Đình thể hiện khiến nhiều cô gái chưa chồng phải lòng anh.

 

Mà giá trị con người Tư Lệ Đình còn được thèm muốn hơn, sự phô trương của đám cưới ngày hôm đó không phải là điều mà người bình thường sẵn sàng chi.

 

Bao nhiêu người đã để mắt đến Tư Lệ Đình, mong muốn được gả con gái cho anh ngay lập tức.

 

Anh vừa chung thủy vừa có tiền tuổi trẻ đầy hứa hẹn, rất ít người có điều kiện như vậy, trong mắt mọi người anh là vàng sáng.

 

Trên gương mặt của mọi người nồi lên lòng tham lam, mỗi người đều không có ý tốt.

 

Có Nam Thương thực sự không biết phải phán đoán như thế nào.

 

Tô Cẩm Khê cũng không quên quan sát đám đông, mọi sự: chú ý của cô chỉ đổ dồn vào Tư Lệ Đình.

 

Cho đến khi tang lễ sắp kết thúc, chuẩn bị hạ táng, mọi người di chuyển đến nơi chôn cát.

 

Nghĩa trang được đích thân Tư Lệ Đình lựa chọn, đây là một nơi có địa hình rất tốt, giá cả rất cao.

 

Nhưng nghĩa trang tốt nhất thì có ích gì, người đã chết rồi.

 

Nhìn lọ tro cốt được chôn cất, cơ thể Tư Lệ Đình giống như một chiếc lá rơi trong gió lạnh, sẽ bị thổi bay bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu.

 

Đất được lấp từng chút một, nhưng tình cảm và ký ức của Tư Lệ Đình dành cho Tô Cẩm Khê sẽ không bị chôn vùi.

 

Bia mộ đã sớm được dựng lên, “Bia mộ người vợ hiền dịu Tô Cẩm Khê”.

 

Như anh đã nói, Tô Cảm Khê sống là người của anh, chết cũng là ma của anh.

 

Nhưng anh không hề muốn nhìn thấy cái kết như này, anh thà xa cách Nam Bắc, chỉ cần cô vẫn sống là tốt rồi.

 

“Chú ba, trên đời này Tô Tô thích nhất là anh, em sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh.”

 

Trong tâm trí anh hiện lên gương mặt tươi cười xán lạn như hoa của Tô Cẩm Khê, mà hôm nay hình ảnh ấy chỉ có thể mãi mãi dừng lại trong tâm trí anh.

 

Tư Lệ Đình nghĩ vậy thân thể anh lao về phía trước như: một cung tên rời khỏi dây cung.

 

Anh đẩy người đang lắp đất ra xa, “Các người tránh ra.”

 

Mọi người đều sợ hãi trước sự khác thường của anh, không ai dám động đậy, cậu chủ cao quý như vậy, không ai dám làm phiền anh.

 

Như thể ông trời cũng rung động trước tắm lòng sỉ tình của anh, trời bắt đầu đỗ mưa.

 

Tư Lệ Đình quỳ trên mặt đất, giờ phút đôi tay đẹp của anh đang liều mạng cào đất lên.

 

“Tô Tô, em nhát gan như vây, một mình em ở đây. chắc chắn sẽ sợ hãi.

 

Trên mặt đất có rất nhiều côn trùng, em sợ côn trùng nhát, chúng, chúng ta không chôn nữa, chú ba đưa em về nhà, về nhà của chúng ta.”

 

Anh giống như phát điên, liều mạng đào đất vừa lấp đi, nếu như lúc trước ở trước linh cữu anh đã cố gắng nhẫn nhịn, thì giờ phút này anh không nhịn được nữa.

 

Nước mắt lăn dài, ướt đẫm bùn đất.

 

Mưa càng lúc càng nặng hạt, nhưng Tư Lệ Đình không quan tâm đến những thứ bẩn dính trên người mình, anh đào lọ tro cốt trong đất ra, ôm chặt vào ngực mình.

 

“Tô Tô, Tô Tô của anh…”

 

Nhìn cảnh tượng này, nhiều người không khỏi xúc động rơi nước mắt.

 

“Thật cảm động, tình cảm của Tư tổng dành cho cô Tô quá sâu đậm.”

 

“Trời ơi, đây là đang đóng phim truyền hình sao? Tôi luôn nghĩ những người như Tư tổng sẽ chỉ xuất hiện trên TV thôi. Không ngờ ngoài đời cũng có người như vậy.”

 

“Tư tổng quá thâm tình. Nếu cô Tô còn sống thì tốt biết bao.”

 

Cách đó không xa một thân hình khom lưng mặt mày nhăn nhó, Tô Cẩm Khê đã bật khóc khi nhìn thấy cảnh tượng này.

 

Cố Nam Thương vô thức giữ lấy cơ thể cô đang hướng về phía Tư Lệ Đình, thừa dịp đám đông đang tập trung vào.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp