Anh Chồng Khờ

Chương 179: Cậu đi sắp xếp đi! 


2 năm

trướctiếp

Chương 179: Cậu đi sắp xếp đi!

Nửa giờ sau, Trần Hạo đã xuất hiện ở Viện Trung Y.

Vừa bước đến cửa phòng bệnh, Trần Hạo đã nghe thấy giọng nói của Bạch Phi Nhi: "Vú Vương! Đã sắp xếp xong hết mọi thứ chưa?" Bà vú Vương nói: "Đã sắp xếp xong rồi cô chủ!"

"Đi thôi!", Bạch Phi Nhi nói.

Lời nói của Bạch Phi Nhi vừa dứt, Trần Hạo đã đẩy cửa phòng bệnh ra.

"Đi đâu?", Trần Hạo cười

hỏi.

"Về nhà!", Bạch Phi Nhi trừng mắt nhìn Trần Hạo.

"Còn chưa tới hai mươi tư giờ! ở lại thêm một ngày đi?", Trần Hạo nói.

Vẻ mặt Bạch Phi Nhi buồn bực: "Anh có biết em nghỉ một ngày là chậm trễ bao nhiêu công việc không? Tập đoàn Bạch Thị không có em ở đó, không may xảy ra chuyện gì thì sao? Anh có thể chịu trách nhiệm được không?" Trần Hạo buồn cười nói: "Anh có thể chịu trách nhiệm!"

"Anh chịu trách nhiệm như

thế nào? Tránh ra...", Bạch Phi Nhi xách đồ đạc lên, hung hăng trừng mắt nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo chỉ có thể buồn cười tránh ra.

Sau khi ra khỏi cửa, trong mắt Bạch Phi Nhi hiện lên vẻ thoải mái, trong lòng thầm nghĩ, cuối cùng thì cũng không phải truyền nước biển nữa!

Trần Hạo liếc mắt nhìn bà vú Vương, giờ phút này, ánh mắt bà ta bỗng nhiên có chút đờ đẫn.

"Vú Vương...", ngoài cửa truyền đến ám thanh thúc giục

của Bạch Phi Nhi.

Lúc này, bà vú Vương mới phản ứng lại: "Đến đây!"

Trần Hạo mỉm cười, vươn tay ra: "Vú Vương, để tôi xách cho!"

Bà vú Vương dường như không nghe thấy lời nói của anh, lập tức đi ra ngoài.

Trần Hạo sửng sốt, thầm nghĩ, bà vú Vương làm sao thế? Hình như có chút không thích hợp!

Trong khi ba người lái xe quay về biệt thự, ỏ một khu biệt

thự xa hoa cách xa trung tâm thành phố Hải Dương, vợ của Bạch Minh Hợp, Vu Thục Phân đang xoa bóp bả vai cho ông ta.

"Thằng nhóc Bạch Tường Vũ kia không biết đang làm cái gì, đã mấy ngày nay không có tin tức!", Bạch Minh Hợp kỳ quái nói.

Vu Thục Phân tức giận, dừng lại động tác: "Anh suốt ngày chỉ nhớ thương đứa con trai lớn, nó có gì tốt? Là nó không chịu thua kém người khác hay khiến cho anh nở mày nở mặt? Cả ngày làm chuyện vớ vẩn, đã thế anh còn phải đi theo sau chùi mông cho nó! Em nghĩ,

nó nhất định là sao chổi!"

Nhắc tới điều này, Bạch Minh Hợp cũng nhíu mày: "Cho dù như thế nào, thì nó cũng là con trai anh!"

"Hừ! Nó? Em nghĩ anh vẫn nên chờ mong vào đứa trẻ trong bụng này của em đi! Sau đó dạy dỗ đứa bé thật tốt, như vậy đứa trẻ này mới có thế giúp anh giành về mọi thứ!", nhắc tới Bạch Tường Vũ, trong lòng Vu Thục Phân tràn đầy khinh bỉ.

Bạch Minh Hợp nhíu mày, không nói lời nào.

Vu Thục Phân lại nói: "Anh

đừng quên, sự kiện cô gái trong giới giải trí kia nhảy lầu tự sát đến bây giờ vẫn còn chưa hoàn toàn lặng xuống, thằng nhóc này không tìm thêm phiền phức cho anh, anh đã phải thắp hương cảm ơn trời đất rồi, bây giờ anh nhớ thương nó để làm gì? Nó chết đi mới là tốt nhất!"

Bạch Minh Hợp bị Vu Thục Phân nói lời chia rẽ cũng tức giận trong lòng: "Tên nhóc này quả thật ngày càng quá đáng, muốn nó đừng làm chuyện đó ở công ty, nó lại không nghe, càng không nên làm Lưu Gia Ấn bị thương!"

Vu Thục Phân thấy đạt

được hiệu quả lại nói tiếp: "Anh nhớ thương nó, cả ngày nghĩ đến nó, nhưng nó có nghĩ tới anh không? Ngoại trừ em, còn ai lo lắng cho anh? Tên nhóc này tám phần là trộm chạy ra nước ngoài chơi bời rồi, đây cũng không phải lần đầu tiên!"

"Thằng nhóc thối, chờ nó trở về, xem anh dạy dỗ nó thế nào!", Bạch Minh Hợp nhất thời tức giận.

Mà Vu Thục Phân bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, nhỏ giọng nói: "Nếu tên nhóc này đã mất tích, chi bằng anh lợi dụng cơ hội này đi?"

Bạch Minh Hợp sửng sốt, hỏi: "Lợi dụng thế nào?"

Vu Thục Phân cười lạnh: "Hoặc là không làm, còn một khi đã làm thì phải làm đến cùng, làm cho nó tiếp tục biến mất, sau đó, nói với nhà họ Bạch là bị Bạch Phi Nhi bắt cóc, để xem ông già đó bao che con nhóc chết tiệt kia thế nào! Chỉ có khiến cho Bạch Phi Nhi rơi khỏi vị trí chủ tịch, nhà họ Bạch mới CÓ thể nằm trong tay ông!"

Bạch Minh Hợp nhíu mày, cách làm của vợ mình có khả năng thực hiện được, nhưng chi tiết thế nào vẫn cần cân nhắc cẩn thận.

"Anh lo lắng!", Bạch Minh Hợp nói.

"Còn lo lắng cái gì nữa?", Vu Thục Phân bất mãn nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp