Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 248: Liệt Hoả Liễm Diễm


2 năm

trướctiếp

Giơ cao cây đuốc trong tay, Chân Tiểu Tiểu thổi ngọn lửa xanh về phía trước, đồng thời cũng cảm nhận được, miệng thú như vực sâu kia đang chậm rãi mở ra, những trận gió tanh hôi ập tới từ địa ngục!

Khi đan phương thứ hai của Thú Linh Thạch, Hiền Lương Đan đạt đến phẩm chất Vô hà, thanh âm trong đầu từng nhắc nhở nàng.

Không nên vứt bỏ đan tra của Hiền Lương Đan, có thể dùng để xua đuổi tinh thú!

Một đỉnh, đan dược và đan tra đều hữu dụng, mới là đỉnh cao mà những người lấy đan ngự thú theo đuổi suốt đời!

Trong ngọn đuốc bỏ thêm đan tra của đan phương thứ hai, cho nên lửa không đỏ rực trái lại thiêu đốt sắc xanh biếc như thuý trúc.

Chân Tiểu Tiểu dùng linh khí thúc giục, chớp mắt ngọn lửa nhỏ bé hóa thành một dải lửa xanh chập chùng, múa may uốn lượn giữa cuồng phong như sóng nước dập dờn, chiếu sáng một mảnh bóng đêm.

Uy áp của Hổ Tranh khiến toàn thân Chân Tiểu Tiểu run rẩy, đặc biệt là từng cây gai sắc nhọn cứng như thép hai bên má nó, nhìn làm người ta run như cầy sấy.

Nàng không ngừng cổ vũ cho mình ở trong lòng.

Thú Linh Thạch nha Thú Linh Thạch … Ngươi đừng gạt ta.

Nếu không thể đuổi thú, ta xem khuôn mặt nhỏ xanh mét kia của Tử Mặc sư điệt, tuyệt không còn sức lực lại chém ra kiếm thứ hai cứu ta đâu!

Tiểu Chúc Chúc, ngươi không cần đi quá xa, ôm chặt ta, ta yêu cầu nắm tay to của ngươi bảo hộ!

Nơm nớp lo sợ, Chân Tiểu Tiểu tiếp tục lấy linh khí châm lửa, phóng thích hương thơm ngào ngạt của dược tra.



Trong linh căn vốn có Thú Lân Chân Hỏa, một đạo hỏa lập tức biến thành dải lụa bay múa trên tay Chân Tiểu Tiểu.

Ban đêm, tiếng côn trùng kêu rả rích dưới tàng cây.

Sương mù bốc hơi khắp rừng, đan xen với chiến tức lượn lờ.

Đại yêu giáp đen nằm trên mặt đất, nhắm mắt nghỉ ngơi, một thân lân giáp sáng bóng giống như gạch ngọc được Tam Muội Chân Hỏa nung đốt trăm năm, dưới ánh trăng lành lạnh, sao đêm thưa thớt, phiếm ánh sáng nhàn nhạt.

Thiếu nữ mặc váy xanh, tóc dài xõa tung trên vai, đôi môi đỏ hồng, mắt to trong veo như nước soi bóng con thú dữ tợn. Nàng nện bước uyển chuyển nhẹ nhàng, hai tay mềm mại như không xương, xoay tròn quanh một dải lửa xanh bay múa theo gió!

Giống như đom đóm bị tinh linh của bóng đêm hấp dẫn, thành đàn mà đến. Lại như ngân hà trên tinh không bị tiên tử luyện hóa, ngoan ngoãn nhu thuận lưu động trên đầu ngón tay trắng nõn của nàng.

Lửa xanh lấy con Hổ Tranh to lớn làm bối cảnh!

Thân thể như núi cao, mắt như sao trời, hai con ngươi còn thiêu đốt chiến hỏa bàng bạc, khắp người trải rộng vết thương, trên xương trắng chập chờn Đạm Quỷ Xích Diễm, thực vật bên bốn chân đang héo rũ với tốc độ lấy mắt thường cũng có thể thấy được.

Uyển chuyển dịu dàng và khủng bố cực hạn, ngay lúc này ngũ cảm của mọi người chưa bao giờ chấn động tới thế!

Thiếu nữ tuyệt mỹ, eo nhỏ mềm mại nắm không vừa tay, khiến kẻ khác kìm lòng không đậu tâm sinh trìu mến.

Cự thú dữ tợn, thú tức phụt lên tùy thời đều có thể huỷ thành đốt sông, long trời lở đất, càng không nói đến nghiền chết thiếu nữ đang khiêu vũ trước chóp mũi, muốn nàng hôi phi yên diệt, chỉ cần phun một ngụm!

“Thật … đẹp……” Sầm Nguyên Liệt hung hăng nuốt nước miếng.

“Thật đẹp!” Trong mắt Đỗ Nhược Phi tràn đầy thưởng thức.



“Của ta!” Tiểu Chúc Chúc treo vẻ mặt tự hào.

“Nhìn kìa! Nhìn kìa! Hổ Tranh không ăn nàng!”

“Chiến ý trong mắt nó biến mất, thậm chí hoàn toàn bị mê hoặc bởi điệu múa của thiếu nữ!”

Thấy đáy mắt Kiếm Xỉ Hổ Tranh phản chiếu hình bóng của Chân Tiểu Tiểu, có người lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, thậm chí tự động liên tưởng tới những câu chuyện tình giữa dã thú và mỹ nhân tuyệt sắc từ xa xưa……

“Nó đang lùi bước!”

Đây mới là điều quan trọng nhất!

Tất cả trưởng lão Trúc cơ kỳ của Phục Hổ Đường và Cự Thần Tông đều cả kinh, con ngươi trố lồi!

Ngửi được dược khí toả ra từ dải lửa xanh, lấy Chân Tiểu Tiểu làm trung tâm, tinh thú trong phạm vi trăm mét đồng loạt thở hổn hển như đã nhìn thấy vật gì đó vô cùng đáng sợ, bắt đầu lui lại từng bước!

Hổ Tranh, cũng không ngoại lệ!

Trong cơn thuỷ triều Thú tộc vô biên vô tận vọt tới Phục Hổ Đường, rốt cuộc xuất hiện một lỗ hổng rất nhỏ.

“Tinh thú, tinh thú bị lửa xanh soi chiếu, đều đang rút lui!”

Có người gân cổ thét chói tai, thanh âm mừng như điên khi tìm được đường sống trong chỗ chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp