Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 245: Lòng Dũng Cảm Khắc Sâu Lòng Người


2 năm

trướctiếp

Trúng năm viên Đạm Quỷ Xích Diễm, một thân lông dài trắng muốt của Hổ Tranh lập tức bị thiêu cháy đen, toàn bộ da thịt hòa tan trong ngọn lửa đỏ rực như một ngọn nến đang cháy, chớp mắt đã lộ ra xương trắng!

Xem ra trận thú loạn sắp dừng rồi……

Lão đại xong đời, nhóm tinh thú xôn xao rối loạn, bị mùi da thịt cháy khét kích thích, dường như cuối cùng chúng nó cũng không còn ngửi thấy từng trận hương thơm mê người của mỹ vị truyền ra từ Phục Hổ Đường.

“Đáng tiếc … Ta vốn muốn hiệu quả tốt hơn chút nữa.” Vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu tiếc nuối.

Sau khi vị trưởng lão áo bào trắng phóng thủy nhận, Hổ Tranh bị Thập Viêm Đạm Quỷ thiêu đến nổi trận lôi đình, Chân Tiểu Tiểu châm lên một cây đuốc màu xanh lục có vẻ vô cùng quỷ dị, lập tức cưỡi cá sấu yêu phóng tới vòng chiến của các lão đại!

Tiếp tục chần chờ không ra tay, chính mình cũng sắp xong đời……

“Mau nhìn kìa! Lại là vị nữ tu kia của Phi Long Quan!”

Bỗng dưng phát hiện ra thiếu nữ đã hóa thành một đạo tàn ảnh màu xanh lục, tất cả các tu sĩ Phục Hổ Đường và Cự Thần Tông đều ngạc nhiên há hốc miệng!

“Nàng … Nàng mới Ngưng khí cảnh nha!”

Xưa nay mọi người vẫn ngầm nhận định, lão đại đối chiến với lão đại, cho nên mặc dù ở đây có trưởng lão cường giả tu vi Trúc cơ, thì chỉ nhắm vào tinh thú cùng giai chọn làm đối thủ, chưa bao giờ nghĩ đến việc chiến một trận cùng Hổ Tranh!

Giữa màn đêm u tối, thiếu nữ sục sôi ý chí chiến đấu kia quả thực không khác gì kiến càng rung cây, lại thành công đổi mới tam quan của mọi người một lần nữa.



“Nhưng khế thú của nàng, là Thú vương Nửa bước Khai quang! Cho nên, nàng mới dám mạo hiểm chiến một trận!”

“Phi! Vậy nếu tiểu tử ngươi có con hồn thú chủ chiến là Khai quang cảnh chân chính, thì lúc ngươi đứng trước mặt Hổ Tranh, ngươi có đái ra quần hay không? Con Thú hoàng kia chính là hạng tàn nhẫn nha, ngay cả hai cường giả Khai quang liên thủ còn bị nó đánh cho hộc máu mồm!”

Một âm thanh nghi ngờ nho nhỏ vừa vang lên, lập tức bị mọi người đồng loạt công kích, chết thảm dưới nắm tay của đồng bạn.

“Không hổ là nữ tử tín niệm đạo nghĩa, dẫn theo năm cọng bún thực lực rác rưởi, mà dám cứu viện thú loạn, còn một hơi giết chết trăm tinh thú Ngưng khí, ba con tinh thú Trúc cơ!” Có người lộ vẻ mặt si cuồng.

“Phi! Ngươi mới là cọng bún thực lực rác rưởi, cả nhà ngươi mới là cọng bún thực lực rác rưởi! Trong năm tu sĩ Ngưng khí kỳ đó, bất cứ ai ra một quyền cũng có thể đập ngươi thành thịt vụn!”

Nhớ lại một kiếm của Cữu Tử Mặc, một quyền của Chu Châu, nhóm đầu trọc Phục Hổ Đường chỉ nghĩ tranh thủ thời gian mặc xong quần áo, che giấu toàn bộ cơ bắp vô dụng của mình!

Vô luận như thế nào!

Tối nay, lòng anh dũng của thiếu nữ cầm đuốc đã khắc sâu vào đáy lòng mọi người ở đây.

Kết hợp với nghĩa cử mang bộ dạng quần áo tả tơi, suất lĩnh năm người Phi Long Quan tiến đến cứu viện của nàng, trước không luận chiến công, đoàn người này hoàn toàn trở thành một loại tín ngưỡng cổ vũ nhân tâm, một loại ý chí chiến đấu!

“Lúc trước Đường chủ hành sự quá ngoan độc. Hài tử tốt biết bao nha!”

“Đúng đúng đúng, đại tiểu thư cũng là thấy lợi quên nghĩa, Sầm Nguyên Liệt kia tuy tốt, chẳng qua đâu tới mức vì vậy mà sỉ nhục Tử Mặc thế chất.”

“Đều do Phi Long Quan suy tàn nhanh chóng, ngươi nói một chút, nhóm sư trưởng của bọn họ đi nơi nào?”



“Không nhớ hiềm khích, lấy ân báo oán, chốc lát nữa chúng ta phải thành thật xin lỗi.”

Trong lòng các trưởng lão Phục Hổ Đường tràn đầy áy náy, cho nên ánh mắt nhìn về phía sáu người chan chứa từ ái.

“Là ta bụng dạ hẹp hòi, Võ Đường chủ làm như thế, giờ lão phu chỉ thấy tâm như tro tàn, nhưng những hài tử đó … những hài tử đó … tâm địa quá ngay thẳng chân thành!” Hai mắt Hùng Nghĩa lão bá hồng hồng, không ngừng tự kiểm điểm bản thân.

Ngay khi Chân Tiểu Tiểu lao về phía Hổ Tranh, bên trong đoàn lửa đỏ đậm nóng rực, đột nhiên vang lên tiếng tiếng thú rống!

Lúc bắt đầu, thanh âm kia vẫn còn thống khổ và yếu ớt, nhưng một tiếng lại một tiếng, càng lúc càng lảnh lót kiên cường!

Đại địa chấn động, vô số cỏ dại khô vàng trong chớp mắt, lá rụng rả rích vô biên, sâu trong thân cổ thụ phát ra tiếng vọng như trống trận.

_NL_

Phỏng đoán: Tiểu Tiểu vì sao lại lao về phía Hổ Tranh?

1. Chịu chết.

2. Xuất kỳ bất ý, liều mạng.

3. Không có chuyện gì khoe khoang uy phong?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp