Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 235: Vừa … Vừa Mới Bắt Đầu Đâu


2 năm

trướctiếp

Chỉ qua mười hơi thở, thông qua Kính Ảnh Thuật giữa màn trời có thể nhìn thấy, các tu sĩ Phục Hổ Đường đang vui sướng ăn tiệc đã bắt đầu sợ hãi nhảy dựng lên.

Đường chủ Vũ Võ trợn tròn mắt hổ, đánh đổ chén rượu lên áo bào của mình, Sầm Nguyên Liệt kinh hoảng đứng bật dậy, Vũ Nhạc Vi tựa trên đầu vai hắn bất ngờ không phòng bị, chân lảo đảo ngã quỵ xuống đất.

Ồn ào hỗn loạn, đám người Phục Hổ Đường không kịp sửa sang quần áo, càng không kịp tỉnh rượu, vội vàng kêu gọi tọa kỵ của mình, bay lên không trung.

Lúc này, không có ai quan tâm hay chế nhạo Hùng lão hán nữa, thậm chí Kính Ảnh Thuật còn chiếu ra hình ảnh hắn được người cứu xuống từ cọc gỗ mới gián đoạn.

Cho nên Cữu Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm, đồng thời ném tới Chân Tiểu Tiểu một ánh mắt cảm kích.

Bên người, vô biên vô hạn tinh thú lao xẹt qua, cuồn cuộn không ngừng xông lên phía trước, trường hợp kia quá đáng sợ, quả thực càng điên cuồng hơn trận thú triều tập kích các tông lớn vào sáu nắm trước!

Mà hiện tại, Đường chủ Phục Hổ Đường đã không phải Vũ Văn, tên ngu xuẩn Vũ Võ thì sớm đắc tội các nguyên lão lúc trước đến sạch sẽ, Tả Hữu hộ pháp đều đổi thành mấy tên giỏi vuốt mông ngựa, nhưng năng lực không đủ.

Không có ca ca hắn che chở, có thể tưởng tượng, trận ác đấu này sẽ thảm thiết nhường nào.

“Chúng ta đi thôi.”

Cữu Tử Mặc kéo Bắc Tam Tam đứng lên, một lòng chỉ nghĩ rời khỏi nơi khiến mình thương tâm. Đồng thời hắn cũng âm thầm thề trong lòng, nhất định phải lập tức khởi hành đi tìm Liên Tử Trạc bộc lộ thân phận của mình, không tiếc vận dụng quyền uy của Chiến Thần Điện, ép Phục Hổ Đường phục chức cho Hùng bá!

“Vậy đã đi rồi?” Chân Tiểu Tiểu kinh ngạc nhướn đầu mày.

“Bằng không thì sao?”



Cữu Tử Mặc sửng sốt một chút, có một trận thú họa là đủ, chẳng lẽ Chân Tiểu Tiểu còn có thể đấm một quyền đập bẹp mũi tên Võ đường chủ đáng chết kia?

“Nhưng ta vừa mới bắt đầu đâu.” Chân Tiểu Tiểu nhăn chóp mũi, ủy khuất vô cùng.

Vừa … Vừa mới bắt đầu……

Cữu Tử Mặc nuốt nuốt nước miếng, ngơ ngẩn đứng trong gió, muốn nhấc bước chân cuối cùng lại vẫn chưa động, rốt cuộc, oán hận trong lòng hắn hiện còn nghẹn trước ngực, ẩn ẩn đau đớn!

Từ ngọn núi phía xa xa truyền đến từng trận từng trận thanh âm nhóm mãnh thú phi cầm điên cuồng đánh phá Khoá Sơn Đại Trận của Phục Hổ Đường. Vô số bóng người đáp chim cưỡi hổ trào ra từ trong tông môn, các đệ tử đầu trọc cầm trường côn trong tay ra sức chém giết tinh thú, loạn thành một đoàn.

Tuy rằng bọn họ đã chiến đấu vô số lần với đàn thú, có điều xưa nay chưa từng thấy chúng nó phấn khích như thế.

Thậm chí mục tiêu của chúng nó không phải tranh cao thấp cùng đối thủ, mà dành toàn bộ nhiệt huyết của cuộc đời mình cho sự nghiệp to lớn cắn xé Khoá Sơn Đại Trận.

Giống như trong Phục Hổ Đường cất giấu con cọp cái mắt to xinh đẹp, giống như trong Ô Mộc Điện có Thần thú soi chiếu thần quang.

“Đều điều tức cẩn thận đi, lát sau nghe ta hiệu lệnh, đi hỗ trợ các tu sĩ Phục Hổ Đường.”

Lời Chân Tiểu Tiểu vừa ra, lòng người kinh ngạc!

Hỗ trợ … hỗ trợ cho Phục Hổ Đường?

Nguyên lai, lúc này đây nàng không làm đầu sỏ gây ra thú loạn, mà muốn làm anh hùng cứu mạng nhóm ác ôn!



Đích xác là vô cùng hiểm độc!

Cữu Tử Mặc bị ý tưởng của Chân Tiểu Tiểu đánh bại một lần nữa, nhưng bọn họ chỉ là một đám tu sĩ Ngưng khí, thật sự có thực lực làm người cứu mạng cường giả Khai quang, Trúc cơ sao?

Bất kể trong lòng đè nặng bao nhiêu nghi hoặc, Cữu Tử Mặc nhìn Bắc Tam Tam ngoan ngoãn nhắm hai mắt, không khỏi cũng bình ổn tâm tình, ngồi xếp bằng trên mặt đất, dụng tâm điều chỉnh hô hấp của mình.

Qua nửa ngày, sắc mặt Cữu Tử Mặc trở nên hồng hào không ít, rốt cuộc là do rất nhiều ngày hắn không phun nạp linh khí, cho nên bước chân mới có vẻ phù phiếm, yếu ớt như vậy.

“Đến phiên chúng ta lên sân khấu giết địch rồi đi?” Bắc Tam Tam khí phách hăng hái, xắn cao tay áo.

“Được nha, có điều trước tiên ta muốn ngủ một giấc, sau đó sẽ lên núi.”

Thấy mọi người đều tích tụ tràn đầy lực lượng, Chân Tiểu Tiểu hơi hơi mỉm cười, trực tiếp gối đầu lên đùi Tiểu Chúc Chúc, chợp mắt chốc lát.

Ngủ?

Bốn người còn lại mắt to trừng mắt nhỏ, cảm thấy vô cùng hoang mang……

Nhưng mà rất nhanh, trên bầu trời lập tức xuất hiện một cái linh đấu thật lớn!

_NL_

Chân Tiểu Tiểu nghiêm túc họa họa, đến ta cũng cảm thấy sợ hãi……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp