Nợ Âm Khó Thoát

Chương 281: Huyết nộ


...

trướctiếp

Trên mặt Văn Xương không biểu lộ ra cảm xúc gì, lúc này, mặt hắn lạnh tanh.

Bỗng trở nên vô cùng bình tĩnh, thấy vậy, tôi không khỏi cảm thấy kỳ quái, tâm trạng của hắn tại sao có thể bình tĩnh nhanh đến thế?

Tôi hơi ngây ra, hắn đang chuẩn bị thứ gì sao?

Hai mắt dính chặt lên người Văn Xương, trong lòng nâng cao cảnh giác, không biết tại vì sao, trong lòng cứ thấy bất an.

Hắn, đang muốn chơi trò gì?

Khi suy nghĩ vừa lóe qua trong đầu, đã thấy Văn Xương ngẩng đầu lên, sự việc trước mặt, đã khiến cho tim tôi như bị ai đó bóp chặt, bởi lúc này tôi thấy hai mắt của Văn Xương đỏ mọng.

Không, nói chính xác hơn hai đôi mắt như bao phủ đầy máu tươi, không phải là tia máu, mà toàn bộ đều là máu tươi.

Trên miệng Văn Xương, xuất hiện một nụ cười nham hiểm, thấy vậy, da gà toàn thân tôi dựng đứng hết lên.

Tôi cảm thấy mình như bị một con quái thú nhìn trúng, bỗng nhiễn, Văn Xương há miệng, cười một nụ cười đáng sợ.

Đến ngay cả răng lợi của hắn cũng đã bị máu tươi nhuộm kín, lúc này nhìn hắn không khác gì quái vật.

Giây tiếp theo, Văn Xương tiến lên trước một bước, quần áo trên người hắn đã rách tả tơi.

Lộ ra làn da trên người, gân xanh gân đỏ lúc này giống như đã nứt toác, nhìn vô cùng đáng sợ.

Hắn rốt cuộc đang làm gì, sao đột nhiên lại biến thành bộ dạng như thế?

- Huyết nộ, cuối cùng thiếu chủ cũng đã sử dụng huyết nộ rồi!

Chính vào lúc này, một bên đột nhiên vang lên tiếng kinh hô, huyết nộ?

Chỉ cần nghe tên, tôi cũng thấy rùng mình, có lẽ là bí thuật gì đó, tương đương với đan dược của cục số chín.

Thứ này có thể nâng cao thực lực trong một khoảng thời gian ngắn, ví dụ như hiện tại, tôi có thể cảm nhận được mùi của sự nguy hiểm từ trên người Văn Xương.

Sau khi hắn sử dụng bí thuật, thực lực chỉ e đã tăng lên không ít.

- Huyết nộ? bí kíp huyết nộ của gia tộc Lê Văn, thằng nhóc kia mới còn trẻ như thế, mà đã điều khiển được huyết nộ rồi sao? Cũng có thiên phú đấy!

Đồng thời, Trúc Tuấn bên trên ghế trọng tài cũng kinh hô lên một tiếng, rõ ràng, đây là bình luận dành cho Văn Xương.

Mặc dù tôi không biết huyết nộ là gì, nhưng có lẽ không dễ khống chế, mà ít nhất thì hiện tại Văn Xương đã khống chế được rồi.

Tôi chú ý thấy thiếu chủ của vài phân gia khác cũng đều lộ ra biểu cảm kinh hãi, tất cả đều là bởi vì những chuyện đang xảy ra trước mắt.

Thực lực của hắn mặc dù chưa hẳn là quá lão luyện, nhưng bí kíp huyết nộ, tuyệt nhiên không hề dễ khống chế.

- Thằng kia, thế nào? Không để mày thất vọng chứ? Hi vọng mày cũng không khiến tao phải thất vọng, ít nhất thì sau khi để tao chơi một lúc, thì mới xé xác mày thành trăm mảnh!

Văn Xương bỗng lên tiếng, nhưng tôi phát hiện, giọng nói của hắn hơi khàn khàn, căn bản không hề giống với giọng nói của người bình thường, khiến người nghe cảm thấy rất khó chịu.

Tôi hít sâu một hơi chân nguyên mau chóng dao động.

- Phù, chiến đi!

Lúc này tôi đã không còn muốn nói gì nhiều nữa, trực tiếp lên tiếng nói với Văn Xương, khi tôi nói xong, Văn Xương đã phóng tới.

Một luồng khí đáng sợ đè xuống người tôi, lòng trùng xuống, năm lá bùa Ngũ Lôi trong tay ném thẳng vào Văn Xương.

Thời khắc bùa bay ra, thân hình tôi cũng lùi mạnh ra sau, giây tiếp theo, một bóng người chạy ra từ trong công kích của lực điện lôi,khắp người Văn Xương toát ra những làn khói đen.

Khói đen là bởi vì bị điện lôi đánh trúng, nhưng có lẽ, lực điện lôi không thể gây ra thương tổn gì cho hắn.

Khí thế của hắn như quái thú hung hãn, trong lòng bỗng cả kinh, tại sao hắn có thể lợi hại đến vậy?

Dù kinh ngạc trong lòng nhưng đồng thời trong tay cũng bắt đầu ngưng tụ ấn kết, một ấn kết cổ từ từ hiện ra.

- ấn Ngũ Nhạc.

Hô nhẹ một tiếng, ấn Ngũ Nhạc hóa thành một ngọn núi thu nhỏ, đè xuống người Văn Xương.

Tuy nhiên, thân hình Văn Xương vẫn chưa hề dừng lại, trong miệng gầm lên một tiếng, hai cánh tay đập mạnh vào ấn Ngũ Nhạc.

Tôi cả kinh, giương mắt nhìn hai luồng công kích đập vào nhau, một luồng khí lưu khủng bố lan ra xung quanh.

Ầm ầm…

Một tiếng vang cực lớn, luồng khí lưu xộc thẳng vào ngực tôi, trước ngực tưng tức, cả người bắn ngược ra sau, giây tiếp theo, Văn Xương trước mặt, chỉ loạng choạng lùi ra sau đúng ba bước, thân hình đã ổn định trở lại.

Hắn khủng bố đến mức này sao?

Trong lòng tuy có kinh ngạc nhưng vẫn không dám chậm chạp, trực tiếp tránh sang một bên, bởi tôi nhìn thấy Văn Xương đang lao vun vút tới chỗ mình.

Khi chân tôi chạm đất, thì một nắm đấm đã phóng tới vị trí tôi đứng khi nãy, mặt đất bên dưới đã nứt toác, vài vết nứt cực lớn xuất hiện ở xung quanh.

Nếu tôi còn đứng đó, chỉ sợ công kích vừa rồi, đã đủ khiến tôi bị trọng thương ngay lập tức.

Trong lòng bắt đầu cảm thấy nặng nề, thực lực của hắn không ngờ đã khủng khiếp tới mức này.

Huyết nộ không chỉ đơn giản là bí thuật bình thường, mà đã được xếp vào hàng bí thuật thượng đẳng.

Nhờ thứ này mà thực lực tăng lên mạnh như vậy, đủ để nhìn được ra độ khủng bố của bí thuật, có điều, hiệu quả của bí thuật càng lớn, thì khi xong chuyện, hậu chứng để lại cũng càng nghiêm trọng.

Cũng không biết sau khi Văn Xương dùng huyết nộ xong, sẽ phải chịu hậu quả gì, lúc này, tôi chẳng dám chậm chạp.

Một tay vuốt qua eo, một luồng kiếm khí lập tức lan ra cả khán đài.

Trong tay tôi nhiều thêm một thanh trường kiếm đỏ chói, điểm khác biệt chính là, bên trên thân kiếm, còn có từng hàng phù văn màu đen, nhìn có cảm giác vô cùng thần bí.

Ngoài ra, trên trường kiếm, còn toát ra luồng khí thế lạnh lẽo, cảm giác này, khiến lòng kiêng dè trong tôi bớt được đi vài phần.

- Ồ? Thứ này hình như khá hay ho nhỉ!

Khi Thị xuất hiện trong tay tôi, Văn Xương khẽ nhíu mày, mắt híp lại, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm,

Tôi không nói gì, chân nguyên trong người truyền lên thanh kiếm.

Lúc này tôi lại không chú ý tới, bốn bề xung quanh, vài thiếu chủ còn lại cũng đang nheo nheo mắt, nhìn trường kiếm trong tay tôi không dời.

- Thứ kia? Khí thế bên trên?

Một người khẽ lầm bầm, phía sau lập tức có một tên tùy tùng bước lên, thì thầm vào tai kẻ nọ:

- Thiếu chủ, xem ra thằng ôn kia có thể tham gia vào trong trận đấu, hoàn toàn không phải là không có đạo lý gì!

- Không sai, khí thế toát ra từ trên thứ đó, đúng thật là có chút cổ quái, thậm chí, có cảm giác cùng chung dòng tộc!

Lại là tiếng của một người khác, bình phẩm về thanh kiếm của tôi.

Đương nhiên, đối với những lời bàn tán, tôi chẳng để vào tai, giây tiếp theo, tôi hô nhẹ một tiếng, trường kiếm chém xuống người Văn Xương, một luồng khí huyết sát lạnh lẽo trong nháy mắt phóng tới người hắn.

Mặt hắn đơ ra, tôi lập tức phi lên, thân hình theo sát phía sau luồng khí huyết sát.

- Hừ! nghĩ rằng nhiều thêm một vũ khí rách nát, mà cũng sống nổi sao? Đừng có mơ!

Văn Xương thốt ra một tiếng, trên người hắn xuất hiện từng luồng khí huyết đang quay tròn xung quanh, lúc này, tôi cảm thấy luồng khí huyết kia, hình như đều khủng bố tương đương với khí huyết sát của tôi.

Có điều bây giờ không có thời gian quan tâm nhiều như vậy, lập tức, tôi thấy Văn Xương giơ cao hai tay, lao tới phía trường kiếm của tôi.

Hắn muốn tay không bắt kiếm sao?

Lòng tôi cả kinh, tên này thật không phải ngông cuồng bình thường, không ngờ lại còn chuẩn bị dùng tay không để chống lại công kích của tôi? Lòng trùng xuống, nếu đã vậy, thì đành chiều theo ý nguyện của hắn.

Chân nguyên vô tận trong người không ngừng chui vào trong thanh kiếm, kế đó, tôi cảm thấy kiếm khí đã càng thêm khủng bố, lập tức lại chém mạnh xuống người Văn Xương.

Sắc mặt Văn Xương lạnh ngắt, hai tay bắt lấy trường kiếm.

Giây tiếp theo, trường kiếm đã bị nắm chặt, không thể động đậy, thấy vậy, lòng tôi kinh hãi không thôi.

- Nổ cho ta!

Khi tiếng hô của tôi vừa dứt, trường kiếm lập tức phát ra một luồng ánh sáng đỏ như máu, trực tiếp nổ tung, khí huyết sát khủng bố bắn tóe ra, sắc mặt Văn Xương đại biến.

Rất nhiều chỗ trên cơ thể đã bị kiếm khí đánh trúng.

Xì xì xì…

Một âm thanh trầm đục truyền ra, tôi thấy trên người Văn Xương xuất hiện rất nhiều vết thương, máu ở trong đó đều đang chảy tòng tòng ra ngoài, thấy vậy lòng tôi bỗng kích động.

Hắn, vẫn chưa đến giới hạn không có kẻ địch đâu, bởi hiện tại, có trợ giúp của Thị, hoàn toàn không còn sợ hắn nữa.

Thấy một màn trước mặt, lòng chiến đấu trong lòng lại dâng lên hừng hực.

- Tới đây tiếp đi!

Hô lớn một tiếng, trường kiếm lại chém xuống lần nữa, sắc mặt Văn Xương khó coi đến đáng sợ, lúc này toàn thân hắn máu me be bét, nhìn vô cùng kinh dị.

Cả người cứ như bị nhuộm đỏ bởi máu, nhưng lúc này hắn bắt đầu trở lên hung tợn, đôi mặt đỏ mọng.

- Thằng khốn, đừng mơ thắng được tao! Chết đi!

Một tiếng gầm đầy phẫn nộ thốt ra từ miệng Văn Xương, lập tức, một nắm đấm màu đỏ máu phóng tới chỗ tôi, đồng tử tôi hơi co lại, giơ trường kiếm lên chống đỡ.

Không thể không nói, huyết nộ của Văn Xương không đơn giản, hiện tại tôi chỉ đơn thuần dùng kiếm để chiến đấu với hắn, nhưng hắn lại trực tiếp dùng cơ thể mình để đấu lại tôi.

Công lao của tất cả chuyện này đều là của bí thuật huyết nộ, bằng không hắn cũng không thể kéo dài đến tận bây giờ.

Xì…

Lại là một tiếng vang nữa, lập tức, bàn tay của Văn Xương biến thành một mảnh máu thịt lẫn lộn, cả người như bị rút hết sức lực, thân hình bay ngược ra sau.

Thấy vậy, tôi mau chóng phóng tới, không có ý muốn bỏ qua,

Một chân giơ lên đạp vào ngực hắn, cả người hắn như diều đứt dây, bay ngược ra sau.

- Thiếu chủ!

- Thiếu chủ!

Từng tiếng kinh hô cứ thế vang lên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp