Lang Kỳ nhìn tiểu
giống cái bị hắn hù khóc thở không ra hơi, trong lòng có chút áy náy,
nhưng tiểu huynh đệ của hắn cũng không chịu nổi, thế là không thể làm gì khác hơn là đưa côn thịt cắm vào bắp đùi trắng nõn giữa hai chân, bắt
đầu dùng sức đút vào, dù không có tiến vào tiểu huyệt chặt chẽ nhưng bắp đùi mềm mại khiến hắn cực kì thoải mái.
Côn thịt vừa lớn vừa
cứng ma sát bắp đùi Hải Bối Nhi, ma sát đến hồng hồng nóng rát. Thân thể của nàng vừa nhạy cảm lại non nớt, cũng cảm thấy mảnh đất kia sắp bị ma sát đến rách da, nàng dựa vào bản năng của mình để côn thịt nóng bỏng
ma sát tiểu huyệt của mình, tiểu huyệt bị ma sát chảy ra một dòng mật
dịch, có mật dịch trơn côn thịt rút ra cắm vào càng thêm dễ dàng.
"Bảo bối, a! Quá đã, sao lại mềm mại như vậy chứ? Nói, có thích hay không!"
Lang Kỳ vội vàng đút vào, nhìn tiểu giống cái bị hắn làm cho nói không
nên lời, muốn chính miệng nàng nói ra thích mình làm nàng như vậy.
"Ưm. . . . . . Thích. . . . . . A, ngươi chậm một chút. . . . . . Ngươi cũng sờ nơi này một cái có được hay không. . . . . ." Đầu ngực cứng rắn ma
sát lồng ngực rắn chắc, nhưng như vậy cũng không giải quyết được cảm
giác ngứa ngáy này, muốn được nam nhân hung hăng nhào nặn.
Lang
Kỳ nghe lời vuốt ve nhũ hoa, lòng bàn tay vân vê nhũ hoa, há mồm mút nhũ hoa còn lại, cho đến khi nó lớn hơn một vòng mới "Chậc" một tiếng thả
nhũ hoa ra, lại bắt đầu mút nhũ hoa còn lại.
Hải Bối Nhi rất thư
thái, thoải mái đến cái đuôi cũng không cam chịu tịch mịch quấn lên hông của Lang Kỳ, Lang Kỳ theo cái đuôi sờ tới gốc, Hải Bối Nhi phát ra một
tiếng thét nho nhỏ, thân thể hoàn toàn mềm nhũn.
"A. . . . . .
Không... không nên. . . . . . Sờ... sờ cái đuôi. . . . . . A. . . . . ." Tiếng kêu nho nhỏ ngọt ngấy chẳng những không khiến Lang Kỳ dừng tay,
ngược lại khiến cho hắn càng thêm dùng sức chạm tới gốc của cái đuôi.
Mãi cho đến khi trăng sáng treo trên giữa bầu trời, Lang Kỳ mới bỏ qua cho
Hải Bối Nhi đã sức cùng lực kiệt, bắn tinh dịch khắp trên người nàng.
Lang Kỳ liếm môi một cái, có chút vẫn chưa thỏa mãn, nhưng thân thể tiểu
giống cái không chịu được giày vò, rửa sạch thân thể cho nàng rồi mới ôm nàng trở về nhà mình ngủ.
Bộ lạc Di Nguyệt kinh hãi, chưa từng
có một thú nhân khi chưa thành niên đã biến thành hình người, nhưng bây
giờ chuyện như vậy đã xảy ra dưới mắt bọn họ. Lúc Lang Kỳ ôm Hải Bối Nhi có nhiều người nhìn thấy, thậm chí Lang Kỳ còn mượn mấy bộ y phục cho
Hải Bối Nhi.
Ba Tế Tự sáng sớm đã đến nhà Lang Kỳ kiểm tra thân
thể cho Hải Bối Nhi, cuối cùng chỉ có quy công lên người Thú Thần mới có thể giải thích chuyện như vậy.
Dĩ nhiên Thú Thần gì đó rất không có khả năng, đây là thành quả của hệ thống người ta, hệ thống thông qua tinh dịch Hải Bối Nhi thu thập được làm năng lượng, xuyên qua thời
không này phải hao phí rất nhiều năng lượng, không để cho Hải Bối Nhi
thu thập nhiều một chút sao được. . . . . .
Những chuyện này Hải
Bối Nhi không biết, bây giờ nàng còn đang ngủ, ngay cả chuyện kiểm tra
thân thể lớn như vậy cũng không làm nàng thức dậy, đợi đến khi nàng tỉnh lại cũng đã là buổi trưa, Lang Kỳ đã sớm không còn ở trong phòng, ra
ngoài đi săn rồi.
Làm một thú con mới vừa biến thân cái gì cũng
không biết, Hải Bối Nhi của chúng ta dĩ nhiên là chạy đến nhà Tế Tự vô
cùng thân thiết với mình khóc lóc kể lể hành vi thô lỗ của Lang Kỳ, sau
đó mang vẻ mặt u mê nghe Tế Tự giảng giải cho nàng chuyện giao phối. Vốn dĩ Hải Bối Nhi còn nhỏ, Tế Tự nào biết nàng sớm biến thân như vậy, còn
vừa vặn đụng phải Lang Kỳ, dĩ nhiên là không có nói với nàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT