Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 260: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn


2 năm

trướctiếp

[Hồi 2]: Thế Giới Thực Tại Kết Thúc Mâu Thuẫn Đến Trở Thành Nhân Viên Trò Chơi Công Tác.

- Ngươi không cần phải vì ta mà bước ra ngoài kia, Trịnh Vi để đó ta xử lý, ngươi... không liên quan đến chuyện này!

Lâm Siêu trong lòng muộn phiền. Hắn chỉ là muốn giải tỏa trong trò chơi, bây giờ bạn lữ trong trò chơi biết sự thật, có chút phiền toái.

- Ta không liên quan, nhưng nàng lại réo tên ta ở bên ngoài kia ầm ĩ! Lâm Siêu, ta rất trân trọng ngươi, nhưng một khi nàng thóa mạ cha mẹ ta, chính ta cũng không giữ nổi bình tĩnh!

Diệp Phi Linh hai mắt đỏ lên, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Bởi vì cô ta có gia đình dựa thế nên cho rằng nàng cũng chỉ là một thứ gì đó ném bên lề mặc nhiên chửi mắng sao?

*******

Tử Hàm ôm lấy báo cáo số liệu, cứ nghĩ bạn tốt ở phòng Trương gia yên ổn một ngày, không nghĩ đến bạn tốt chạy ra đương đầu với sóng dữ.

- Người thật xuất hiện rồi kìa!Đám phóng viên lập tức lao đến, tách tách chụp ảnh.

Đáng ngạc nhiên là Diệp Phi Linh một chút cũng không có phản ứng lớn giống như trên báo viết, còn thẳng thắn nhìn tới Trịnh Vi.

- Lần đầu gặp cô, Trịnh Vi!

Diệp Phi Linh thẳng người đứng dậy, đối với Trịnh Vi cảnh cáo.

Nàng cùng Lâm Siêu chỉ có ở trong trò chơi mở cái hôn lễ, bên ngoài còn chưa có cái gì phát sinh, nếu như Trịnh Vi còn mở miệng thóa mạ cha mẹ nàng, cô ta cũng không có quả ngon để ăn.

Nàng không còn gì để mất, không còn cha mẹ, không còn công việc cần lưu giữ hình tượng, ý của Trương gia nàng đã hiểu. Trước mắt đem Trịnh Vi này xử lý là việc đầu tiên của nàng, không xử lý được, liền cút.

Diệp Phi Linh điềm tĩnh nhã nhặn đứng ở đó, chọc cho Trịnh Vi tức điên lên.

- Ngươi đúng là đồ tiểu tam mặt dày, chen ngang cướp lấy hôn phu của ta, vậy mà vẫn còn mặt mũi bước ra đường?

Trịnh Vi mất hết kiên nhẫn, thật sự phát điên châm chích Diệp Phi Linh.Tóc thì đen, không trang điểm, trên người không có một điểm nào hấp dẫn, so ra kém mình gấp vạn lần, thế nào Lâm Siêu ánh mắt tồi tàn như vậy?

- Chen ngang? Trịnh Vi tiểu thư, mời ăn nói cho đàng hoàng, chúng ta đều là nhân viên Khải Thiên công ty, thế nào chen ngang cướp lấy hôn phu của cô?

- Còn dám chối không chen ngang? Ngươi đúng là cái đồ mặt cao hơn bức tường, còn có thể thản nhiên chối những gì mình không làm?

Diệp Phi Linh điềm đạm đáp, cùng với Trịnh Vi điên cuồng chửi mắng, hình tượng khác biệt nhau một trời một vực, đem lại hình tượng công ty chuyên nghiệp cùng một cái người mẫu có hôn phu bên ngoài.

Xã hội đối với chuyện này liền chia làm hai khuynh hướng trường phái.Một bên đối với Diệp Phi Linh lập tức hiểu ý, cũng nhận xét nàng điềm đạm nghiêm túc, bộ dáng không có lấy trang điểm nhìn sạch sẽ thuận mắt.

- Có thể là công ty nhiệm vụ quản lý, dù sao không có bắt gặp hai người bọn họ hẹn hò, thế nào nói nàng tiểu tam chen ngang?

Tử Hàm mở một cái weibo clone lên mở lời, lập tức một đống người nhào vào bình luận.

- Trịnh Vi này làm cái người mẫu, tưởng là đời tư có gì khác, không nghĩ là có vị hôn thê à?

Trong giới người mẫu liền bắt đầu bàn luận sôi nổi. Trước giờ bọn họ rất kén việc dính đến scandal tình ái bên ngoài, bởi vì độ tự do lớn thì mới có thể thoải mái làm việc. Trịnh Vi một cái cũng không nói rằng mình có hôn phu, làm người mẫu thoải mái hơn hẳn.

Nhưng các công ty khác thì không nghĩ như thế, bọn họ ưu tiên lựa chọn người mẫu không có scandal tình ái, hình tượng Trịnh Vi hôm nay liền hỏng bét. Có một vài nơi dự định đề cử nàng làm người mẫu đại diện lập tức rút về.

William bước ra ngoài cửa, đối với Diệp Phi Linh tình huống bị đám báo chí vây quanh lập tức tiến hành giải vây.

- Ngại quá, tôi mới vừa rời khỏi em một chút, em liền bị đám bà tám này vây quanh ư?

Diệp Phi Linh chớp mắt, đối với William lời nói liền lựa chọn công kích lại Trịnh Vi.

- Bởi vì quảng cáo trò chơi mà người ta liền tới cửa công ty náo loạn lên, thật sự là phiền toái muốn chết được!

Tới khi này, Diệp Phi Linh trên đầu không hề treo một chữ quan hệ, cũng không chấp nhận thừa nhận chen vào chuyện giữa Trịnh Vi cùng Lâm Siêu.

Nàng lúc trước không biết, hiện tại cảm thấy trong đầu vô cùng tỉnh táo, dứt khoát đem bản thân cùng Tình Minh quay quảng cáo trò chơi là được.

Nhưng trong lòng một chút cũng không có cảm giác gì, thế này là tại vì sao?

Đám phóng viên rất nhanh liền hiểu ý, Trịnh Vi đây là gặp người bôi đen, cô gái này ở trong trò chơi quay quảng cáo, cũng là có một cái bạn trai bên cạnh, Trịnh Vi hiểu lầm đem nàng đến vùi dập.

Tử Hàm nhìn gió trên mạng đổi chiều, rất nhanh liền hướng về Diệp Phi Linh.

Nhưng tên tóc nâu kia là ở đâu ra vậy?

*******

Vừa vặn buổi tối, trên báo chí lại bắt đầu rầm rộ.

Lâm Siêu hứng mũi chịu sào, kẹp giữa hai người đẹp, đối với cha mẹ dồn ép, bắt buộc phải trở về nhà.

Bây giờ hắn suy nghĩ cũng giống Diệp Phi Linh, coi như ở trên trò chơi quay quảng cáo, ai nói được hắn cái gì?

Nhưng Trịnh Vi này quá quắt đến cực điểm, lại thật sự dám đến cửa công ty hắn náo loạn, hại hắn mặt mũi đều mất sạch, nhất là các vị lãnh đạo ánh mắt nhìn hắn không đúng lắm.

Thật ra bọn họ cũng chỉ là mang tâm tình bát quái xem hắn hương diễm vây quanh mà thôi.

Diệp Phi Linh được William giải vây, cũng không có tâm tình vui vẻ là mấy, dự định trở về nhà dọn dẹp ăn uống một chút, nguyên một tháng truyền dịch dinh dưỡng liền thấy phát sợ.

- Hey, cô gái xinh đẹp không thể mời tôi một bữa ư?

William đối với Diệp Phi Linh nháy mắt thả thính, nhưng Diệp Phi Linh chỉ chớp mắt nhìn hắn.

- Anh có thích bánh ngọt không?

- Ồ, dĩ nhiên là có, nếu bánh ngọt ngọt ngào như em!

Diệp Phi Linh gật đầu, quay lưng đi thẳng.

Trong lồng ngực dấy lên cảm giác hừng hực, vừa rồi nếu không có hắn kéo lại lý do, có lẽ chính mình thật sự sẽ ra tay.

Trịnh Vi này chắc chắn sẽ chơi ám chiêu không dứt, nàng cần thiết chuẩn bị cho mọi tình huống, trên hết là dựa vào Trương gia công việc.

Trở về chung cư là chiều muộn, trong nhà hoàn toàn ổn định, cũng không có gì khác lạ. Diệp Phi Linh mở máy tính xem tin tức, đối với thông tin mấy ngày này truy cứu cặn kẽ.

Tình Minh lừa dối nàng, hiện tại nàng một chút cũng không có cảm giác đau lòng.

Trên trò chơi xác định, có thể là nàng thích hắn, nhưng phạm vi liền dừng lại ở đó vậy thôi, may mắn nàng cùng hắn còn chưa có tính là sâu đậm, bằng không chính mình há miệng mắc quai tồn tại.

Thử ngồi xếp bằng tu luyện nội lực, trên người đem nội lực tụ dần vào lòng bàn tay, hướng tới cái cốc ở phía xa công kích.

Pang một tiếng, cái cốc liền vỡ tan, mảnh thủy tinh bắn tung tóe. Diệp Phi Linh thu tay, đối với chính mình di chuyển một cái.

Chân có thể không chạm đất.

Dùng nội lực nhẹ cuốn lấy mảnh vỡ, thậm chí còn có thể di chuyển nó bỏ vào thùng rác.

Điện thoại rung lên, Diệp Phi Linh nhìn màn hình gọi tới, cấp tốc nghe máy.

- Phát hiện ra chính mình khác biệt chưa?

Trương Thần âm thanh từ điện thoại truyền tới, đối với Diệp Phi Linh hành động hôm nay có chút tán thưởng. Nhún nhường Trịnh Vi cho qua chuyện, nâng hình tượng công ty lên bảo đảm.

- Đã rõ, ngài... có gì phân phó?

Diệp Phi Linh ngập ngừng. Trương gia cho mình cơ hội này, không phải là để nàng xử lý chuyện cá nhân, mà là làm việc cho hắn.

- Nghe nói ở chợ đen phía tây có một nhóm người thu thập ma túy, cô tới đó quậy tung lên là được!

Trương Thần giọng điệu nhàn nhạt. Cái này là bên quân đội yêu cầu, vốn dĩ lúc trước là Đường Tam thay hắn xử lý, hiện tại để Diệp Phi Linh đi tới, cũng là muốn thử năng lực cô gái này.

Chợ đen phía tây?

Diệp Phi Linh biết nơi này, chỗ đó thường là buôn đồ cổ, ngày bé cha cùng mẹ có dẫn đi một lần tìm nhạc cụ cổ, nhưng không nghĩ bây giờ lại có người dám bán cả ma túy.

Đổi một bộ quần áo cùng thay đổi kiểu tóc, chính mình khoác lên ba lô bước ra ngoài từ cửa sau chung cư, Diệp Phi Linh thần không biết quỷ không hay tiến đến chợ đen, trước mắt tìm tới một chỗ thuê trọ.

- Cô gái như cô tiến vào đây là hiếm lắm đấy!

Chủ nhà trọ nhìn Diệp Phi Linh bỏ khẩu trang, bộ dáng có chút quen mắt, không nghĩ ở đâu đã từng thấy, cũng đối với Diệp Phi Linh nhìn thêm, rút cục nhớ không ra.

- Dạ, cảm ơn bác, cháu ở nơi này tìm một ít đồ cổ, trong nhà có người thích quá nên tìm tới!

Diệp Phi Linh mường tượng lại bộ dáng Trương Thần cầm quạt, trên cái quạt đó có khắc chữ Đường, tiện thể đi tìm thêm một cái quạt cổ là được.

Nàng hiện tại có khá nhiều tiền trong tay, thêm cả bốn mươi vạn mà Khải Thiên công ty chuyển tới, vừa đủ cho chính mình làm việc.

Xóm trọ khá nhỏ và sạch sẽ, bởi vì nơi này buôn đồ cổ, cho nên thường xuyên ngửi thấy mùi hương khói. Diệp Phi Linh đưa mũi lên hít thử, trầm hương này nồng nặc quá, là ai vừa mới sớm đã đốt lên vậy?

Chủ nhà thấy Diệp Phi Linh dậy sớm, lại thấy nàng có vẻ như đang muốn tìm đồ cổ, tận tình chỉ bảo đi sâu vào trong xóm chợ đen có hàng.

Còn nhìn được hàng thật hay không, đấy là do mắt của nàng, bà ta không có quản.

Diệp Phi Linh cầm theo ví tiền tiến vào chợ đen, trên người nghiễm nhiên che kín, đối với một đám đồ cổ nhìn tới, lựa chọn từ từ tìm kiếm thông tin.

Bởi vì có nội lực, tai nàng cũng thính hơn người khác, nhất cử nhất động của đám người này đều nghe rõ vào tai. Chú ý kỹ một chút, thời gian và khung giờ hành động của một số người đều có quy luật riêng, càng làm chuyện xấu thì càng lựa chọn lén lút.

Ý tứ Trương gia là muốn nàng quậy tung lên mà không phải ra mặt, trước mắt thử tới đem nội lực luyện thuần thục, cũng là đem người cấp dọa chạy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp