Hàn Mạc Na ngồi 1 bên thấy thế liền không
phục. Dựa vào đâu? Dựa vào đâu nàng ta lại đẹp như vậy, trước
kia rõ ràng xấu xí thế kia, bây giờ lại như 1 nàng tiên, Hàn
Mạc Na càng nghĩ càng không phục. Thấy nàng ta không chào hỏi
mẫu thân, nàng liền lên tiếng:
- Hàn
Mạc Tĩnh, ngươi đến trễ còn không biết lỗi mà xin lỗi phu nhân, còn tự tiện ngồi vào chỗ khi chưa vấn an người lớn. Ngươi là
không đem phu nhân Hàn gia để vào mắt hay sao? Người đâu lôi nàng
ta ra đánh 100 roi!!
Hai người hầu nghe
thấy vậy toan lên định giải nàng đi đánh, Hàn Mạc Na trong bụng thầm cười, xem ngươi làm thế nào?
Hàn Mạc Tĩnh không nhanh không chậm rời mắt khỏi Lâm Cúc Vân, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Ai dám đụng vào đại tiểu thư Hàn gia?
Ngay lập tức 2 tên gia hầu liền dừng lại. Lệnh của Nhị tiểu thư đương nhiên cao, nhưng Đại tiểu thư thì ......
Hàn Mạc Na nghe vô cùng sửng sốt, nàng ta, nàng ta cư nhiên dám nói Đại tiểu thư? Danh hiệu này cơ bản nàng ta không xứng!
- Ngươi, ngươi cái gì mà Đại tiểu thư, ngươi cơ bản là 1 phế
vật! Mà cho dù có là Đại tiểu thư thì cũng phải biết thân
biết phận, gặp mẫu thân ta lại không dám vấn an? Ngươi xem địa
vị của phu nhân Hàn gia là cái gì?
- Biết thân biết phận? Ngươi nói ta sao? Là ai đang không biết thân biết phận ở đây? Ngươi là ai mà có tư cách ra lệnh cho ta?
Ngươi là ai mà gặp ta lại không vấn an? Nói cho cùng dù ta là
phế vật, cũng là Đại tiểu thư của Hàn gia, người không vấn an
còn bắt ta vấn an ai? Hả?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT