Tối Cường Nam Thần

Quyển 7 - Chương 373: Bán kết (4)


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tần Dạ nhìn thấy tên mình xuất hiện trên màn hình lớn cũng hơi sửng sốt. Lạc Hoa Từ lựa chọn bản đồ chiến đấu thuần trên nước rồi phái cận chiến Lê Quân lên, bên này Long Ngâm cũng đáp trả bằng tuyển thủ cận chiến mạnh nhất. Để cận chiến lên đánh Lê Quân còn hai đánh xa Trạch Văn và Lưu Xuyên sẽ dành để đấu với Hồ Bân và Diệp Thần Hi trên loại bản đồ này thì may ra mới có phần thắng – riêng điểm này thì suy nghĩ của Tần Dạ và Lam Vị Nhiên cực kỳ nhất trí. Chẳng qua đội tuyển Long Ngâm có hai tuyển thủ chuyên đấu võ đài là Lâm Đồng và Từ Sách, Lam Vị Nhiên lại không dùng tới hai người này mà phái Tần Dạ lên sân khiến Tần Dạ có hơn bất ngờ, vì dựa theo bố trí chiến thuật trước đó đã bàn thì hôm nay Tần Dạ còn phải đánh cả đoàn chiến.

Lam Vị Nhiên cũng nhìn ra nghi hoặc của Tần Dạ, ngay khi gửi tên anh đi liền ghé lại bên tai anh thì thầm: “A Sách chưa từng đấu với Lê Quân, cách đánh của Lâm Đồng cũng không thích hợp để đối phó với Lê Quân, cậu lại từng đấu võ đài với Lê Quân khá nhiều, trận này không có nhiều lợi thế, bắt buộc phải đưa cậu ra.”

Tần Dạ lập tức hiểu được ý của Lam Vị Nhiên – anh đang muốn đảm bảo cướp được toàn bộ điểm lôi đài vì thế mới phái người từng có kinh nghiệm đấu với Lê Quân ra.

Thực ra Tần Dạ ấn tượng khá sâu sắc về Lê Quân này, năm đó khi còn làm đội phó của đội tuyển Trường An, anh đã từng giao thủ với Lê Quân trên lôi đài rất nhiều lần. Phong cách cá nhân của tuyển thủ này rất rõ ràng, cách đánh bạo lực hung ác, thân là Tiêu Dao máu giấy nhưng lại hùng hổ xông lên phía trước như Cái Bang, hình ảnh trên sân thi đấu rất độc đáo. Lạc Hoa Từ được rất nhiều người yêu mến, mạnh nhất chắc chắn là đội trưởng Diệp Thần Hi, nhưng địa vị của Lê Quân trong lòng các fan Lạc Hoa Từ lại không hề thua kém đội phó Lâm Vũ Phàm.

Nhìn ánh mắt của Lam Vị Nhiên, Tần Dạ bình tĩnh mở miệng nói: “Đã hiểu, tôi biết phải đánh với cậu ta thế nào.”

Lam Vị Nhiên mỉm cười, vỗ vai Tần Dạ nói: “Tất nhiên là tôi rất yên tâm về cậu rồi, cố lên.”

“Ừ.” Tần Dạ gật đầu, xoay người ngồi lên ghế tuyển thủ, hai tay thon dài đặt trên bàn phím, nhanh chóng nhập ID và password.

Account nhân yêu “Dạ Sắc” quen thuộc hiện ra trên bản đồ thi đấu, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Trong giai đoạn vòng bảng của đội tuyển Long Ngâm, Tần Dạ chỉ mới lên lôi đài để đánh với Dương Kiếm, vào playoffs lâu lâu mới xuất hiện một lần, thực ra ai cũng rất chờ mong màn trình diễn của vị thích khách mạnh nhất này trên lôi đài. Năm đó khi còn ở đội tuyển Trường An, thậm chí Tần Dạ còn đạt thành tích triple kill, hôm nay liệu anh có thể chiến thắng trước Lê Quân hay không? Rất nhiều người đều cảm thấy không chắc chắn về kết quả, dù gì Lê Quân cũng là đại thần đứng đầu của phái Tiêu Dao, lại đang trong thời kỳ đỉnh cao phong độ. Trong quá khứ đấu với Tần Dạ có thắng cũng có thua, nhưng hôm nay bản đồ thủy chiến lại do Lạc Hoa Từ lựa chọn, thắng bại thế nào còn chưa biết chắc.

Dương Kiếm ngồi dưới khán đài nhìn thấy Tần Dạ lên sân, rất hưng phấn nói: “Chắc chắn Tần Dạ sẽ thắng.”

Phương Chi Diên mỉm cười quay đầu nhìn cậu: “Cậu chắc chắn vậy cơ à? Tôi nhớ tỉ lệ thắng của Tần Dạ với Lê Quân chỉ là 50:50 thôi mà?”

Dương Kiếm nhíu mày nói: “Dù sao tôi vẫn cảm giác Tần Dạ sẽ thắng.”

Phương Chi Diên: “…”

Suy nghĩ “cổ vũ người nhà” này của Dương Kiếm rất ngây thơ, nói cho cùng thì cậu chỉ quen Tần Dạ chứ không quen Lê Quân, vì thế Dương Kiếm chắc chắn sẽ đứng về phía Tần Dạ.

Nhưng Phương Chi Diên thì lý trí hơn. Khách quan mà nói nếu Tần Dạ đánh với Lê Quân trên bản đồ rừng cây thì phần thắng sẽ tương đối lớn. Nhưng với bản đồ sông nước này thì phần thắng của Lê Quân sẽ lớn hơn, dù sao thì skill “Tiêu Dao du” của Tiêu Dao sẽ có thể phát huy ưu thế rất lớn trên mặt nước, Tần Dạ muốn đuổi kịp hắn cũng rất khó khăn.

Có điều Phương Chi Diên lại không muốn phản bác Dương Kiếm, để Dương Kiếm tiếp tục ủng hộ Tần Dạ cũng tốt, thắng thua ra sao phải vào trận mới biết được.

***

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, hai người cùng xuất hiện tại bản đồ “Lạc Quỳnh Trì”, sau đó không hẹn mà cùng tiến về phía trung tâm bản đồ.

Tốc độ di chuyển của hai người không chênh nhau nhiều, Tần Dạ chỉ có kỹ năng tăng tốc “Cửu âm bộ pháp” trong khi Lê Quân có tới hai skill di chuyển là “Bộ bộ sinh liên” và “Tiêu Dao du”. Nhóm tuyển thủ theo dõi trận đấu đều biết – chỉ từng đó chênh lệch thôi cũng chắc chắn sẽ là mấu chốt ảnh hưởng thắng thua trong giai đoạn về sau của ván đấu.

Bản đồ thủy chiến không có chướng ngại vật, tầm nhìn rõ ràng, hai người vừa tới giữa bản đồ đã nhìn thấy đối phương. Có điều những tấm gỗ đặt chân trên mặt nước cách nhau quá xa gây khó khăn trong việc tấn công trực tiếp vào đối thủ.

Tần Dạ nhìn vị trí của Lê Quân, lập tức khinh công nhảy tới một tấm gỗ bên trái.

Lê Quân cũng không sốt ruột, thực hiện vài động tác nhảy lưu loát, chẳng mấy chốc đã thu hẹp cự ly với Tần Dạ. Hắn có thể dùng “Tiêu Dao du” trực tiếp dịch chuyển tới trước mặt Tần Dạ, nhưng Lê Quân không làm như thế, vì hắn biết khả năng phản kích ngoan độc của Tần Dạ là đứng đầu trong liên minh, nhỡ đâu không khống chế được Tần Dạ còn bị anh đánh ngược lại thì chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi.

Trận đấu vừa bắt đầu, hai người đều không tùy tiện tấn công, chỉ không ngừng di chuyển trên mặt nước tìm kiếm cơ hội. Những vòng sóng nước trải ra trên mặt hồ theo từng bước đạp lên tấm gỗ của hai người, ánh mặt trời trải xuống từ trên cao khiến những gợn sóng lấp lánh ánh vàng, khung cảnh của Lạc Quỳnh Trì trở nên xinh đẹp vô cùng.

Cuối cùng Lê Quân là người tìm ra cơ hội đầu tiên!

Ngay khi Tần Dạ nhảy tới một tấm gỗ chỉ cách hắn có mười mét, Lê Quân quyết đoán sử dụng kỹ năng “Tiêu Dao du”, ngay sau đó tung thêm một chiêu “Kinh hồng chiếu ảnh” – trên màn hình lớn, “Quân Tử Phiến” tiến tới trước mặt “Dạ Sắc” trong nháy mắt, quạt giấy trong tay xòe ra, mặt quạt không khách khí vồ tới đầu của Dạ Sắc!

Lần đột kích bất ngờ này khiến khán giả không khỏi thốt lên!

Chẳng ai ngờ được dưới tình huống như vậy mà Lê Quân lại đột nhiên ra tay!

Nhưng ngay khi Lê Quân mở quạt dùng khống chế gây choáng “Kinh hồng chiếu ảnh” hướng về phía Tần Dạ thì thân hình Tần Dạ chợt lóe lên, đột nhiên xoay người đâm đầu thẳng xuống hồ!

Khán giả: “…”

Chiêu khống chế của Lê Quân bị trượt, khán giả vốn đang vỗ tay ủng hộ Lê Quân bỗng nhiên có chút xấu hổ, hai tay dừng lại ở đó, hai mặt nhìn nhau.

Fan Long Ngâm cũng rất sửng sốt, đến khi phản ứng lại mới cười cười comment: “Dạ Dạ bị đại sư nhập rồi à?” “Đây là trò đâm đầu tự sát cộp mác của Lý Tưởng Đại Sư nè, tự nhiên Dạ Dạ lại làm cảm giác kỳ quái quá đi!”

Đúng vậy, đây chính xác là hành động mà Lý Tưởng thích dùng nhất, Lý Tưởng ngồi sau theo dõi trận đấu cũng rất vui vẻ – Dạ Dạ thực sự rất nhanh trí, ngay trong thời khắc quan trọng lại học theo cậu nhảy hồ tự sát. Tất nhiên, mục đích của Tần Dạ không giống với Lý Tưởng, Lý Tưởng tự sát là vì thấp máu không muốn biếu điểm hạ gục cho đối thủ, còn Tần Dạ đột nhiên nhảy xuống hồ là để trốn khỏi hiệu ứng khống chế từ Lê Quân.

Bởi vì anh đã không còn đường lui nữa. Xung quanh anh không có bất cứ điểm đặt chân nào đủ gần, một khi bị Lê Quân khống chế gây choáng thì Tần Dạ sẽ bị vây trong thế bị động, chịu chết đứng đó ăn trọn một combo từ đối phương, về sau sẽ càng thêm khó đánh.

Hành động quyết đoán nhảy vào trong hồ của Tần Dạ cũng khiến Lê Quân chấn động, hắn vốn rất tự tin với lần tập kích này, cho rằng bản thân có thể khống chế Tần Dạ thành công. Nhưng hôm nay Tần Dạ lại đi nhảy hồ thế này, hắn mới kinh hoàng phát hiện – không ổn! Đây rất có thể là cạm bẫy của Tần Dạ!

Quả nhiên ngay sau khi nhảy xuống hồ, Tần Dạ nhanh chóng bơi ra phía sau Lê Quân, khinh công nhảy lên – Phi hạc xung thiên, Nhiếp hồn trảo, Bạch cốt luyện trảo!

Nữ hiệp Nga Mi áo hồng đột nhiên nhảy lên từ trong đáy nước, móng vuốt màu đen sắc bén trên tay cào tới thẳng mặt Lê Quân!

Hình ảnh này khiến rất nhiều khán giả không kìm lòng được mà vỗ tay khen hay!

Xem Tần Dạ thi đấu lúc nào cũng kích thích như vậy, hình ảnh đôi móng vuốt màu đen quét tới chính diện khiến người xem cũng phải sởn tóc gáy, huống chi là người đang ở ngay trong cuộc chiến? Đối thủ đột nhiên bay lên trời, trong tầm mắt chỉ còn đôi móng vuốt màu đen nhào tới, tuyển thủ nào yếu tim có khi sẽ bị dọa sợ.

Cũng may năng lực thừa nhận của Lê Quân khá mạnh, bị Tần Dạ đánh trúng xong thì lập tức lùi về sau, vì thế cũng tránh được chiêu Bạch cốt luyện trảo thứ hai.

Lúc này Lê Quân mới phát hiện mình thực sự trúng kế, Tần Dạ đã cố tình lựa chọn miếng gỗ này, xung quanh không có bất cứ điểm đặt chân nào khác, tấm gỗ giữa hồ như một con thuyền nhỏ nhoi lênh đênh giữa đại dương mênh mông, “Tiêu Dao du” của Lê Quân còn đang hồi chiêu, khinh công “Bộ bộ sinh liên” ở trên tấm gỗ trơ trọi này cũng không có tác dụng. Cứ như thế thì Tiêu Dao sẽ không còn bất cứ ưu thế đáng kể nào trước mặt Nga Mi.

– đây mới là thực lực của Tần Dạ, anh có thể tìm được cơ hội chuẩn xác cũng như lợi dụng triệt để mọi yếu tố để san bằng bất lợi!

Kinh nghiệm thi đấu phong phú đã nhào nặn nên ý thức của anh, đây cũng là lý do mà Lam Vị Nhiên phái Tần Dạ lên sân, trước mắt Lâm Đồng và Từ Sách còn chưa làm được đến mức này.

Lê Quân lợi dụng Tiêu Dao du đánh lén không thành, lại trúng Nhiếp hồn trảo của Tần Dạ, hắn cũng không khách khí nữa, lập tức mở quạt bắt đầu đáp trả.

Chiết mai phiến, Phượng trảm lâu lan!

Skill đánh gần mà Tiêu Dao Chiết phiến hay dùng nhất là hai chiêu liên tiếp để tạo bạo kích, thương tổn gây ra không hề kém Bạch cốt trảo của Nga Mi. Hai người đứng trên tấm gỗ hẹp liều mạng nhồi sát thương, những pha trao đổi kỹ năng khiến khán giả hoa cả mắt.

Tấm gỗ giống như cầu thăng bằng trong các môn thể thao, chỉ đủ chỗ cho một bàn chân, lúc nào cũng có nguy cơ ngã xuống.

Nhưng từ đầu đến cuối, Lê Quân và Tần Dạ đều đứng rất ổn định trên tấm gỗ này, dù khinh công bay lên thì vẫn không hề xảy ra tình huống trượt chân hay sơ ý rơi xuống nước, hai người so chiêu với nhau cực kỳ kịch liệt!

Trương Thư Bình nhịn không được mà nói: “Nếu cứ đánh kéo dài thế này thì Lê Quân sẽ không có ưu thế, sát thương mà Tần Dạ gây ra có thêm hiệu quả xuất huyết được gia tăng theo thời gian, một khi chồng đến tầng thứ tư thì…”

Mới nói đến đây thì Lê Quân đột nhiên thả người nhảy xuống hồ y như Tần Dạ lúc nãy.

Trương Thư Bình cạn lời một lúc mới nói: “Được rồi, Lê Quân sẽ không cho Tần Dạ cơ hội chồng xuất huyết, cậu ta quyết đoán nhảy hồ trốn rồi.”

Đúng vậy, hiện tại trạng thái mất máu trên người Lê Quân đã bị chồng đến tầng thứ ba, một khi lên tới tầng thứ tư thì tốc độ mất máu sẽ tăng gấp bội không khác gì rong huyết. Vì thế Lê Quân quyết đoán lùi lại, hắn muốn đợi kỹ năng khống chế Kinh hồng chiếu ảnh hết thời gian cooldown sẽ quay đầu đánh Tần Dạ.

Nhưng Tần Dạ cũng sẽ không cho hắn cơ hội đó!

Thấy Lê Quân nhảy xuống hồ, Tần Dạ liền nhảy xuống theo, còn mở Cửu âm bộ pháp đuổi theo Lê Quân trong nước!

Điểm độc đáo trong Cửu âm bộ pháp của Nga Mi là nó làm gia tăng thuộc tính “Nhanh nhẹn” cho nhân vật, không giống các loại khinh công môn phái chỉ có thể tăng tốc độ hoặc dịch chuyển. Nói các khác, Tần Dạ chỉ cần mở Cửu âm bộ pháp thì dù là trên mặt đất, dưới nước hay trong đầm lầy thuộc tính nhanh nhẹn đều được tăng lên đáng kể, vì thuộc tính này có ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển, tốc độ tấn công, thậm chí tỉ lệ bạo kích cũng tăng thêm trên diện rộng!

Đây là điểm đáng sợ nhất của thích khách Nga Mi. Sau khi mở bộ pháp tăng khả năng nhanh nhẹn thì thích khách Nga Mi sẽ trở nên cực kỳ cơ động, chưa kể hành động mau lẹ như gió mà tấn công còn tăng bạo kích theo từng chiêu, tốc biến hay giết người trong nháy mắt đều nhanh như sấm sét!

Sau khi Lê Quân nhảy vào trong hồ, Tần Dạ đuổi theo hắn bằng tốc độ cực nhanh, tay phải giương lên không khách khí đánh một chiêu “Xuyên tâm trảo” về phía đối phương!

Máu văng khắp nơi trên màn hình lớn, rõ ràng Xuyên tâm trảo của Tần Dạ lại tạo ra hiệu ứng bạo kích, Lê Quân lập tức bị chồng bốn tầng xuất huyết trên người!

Lê Quân cũng không biết phải làm sao, để đề phòng Tần Dạ lại tiếp tục nhồi sát thương, hắn đành phải mở khinh công “Phi hạc xung thiên” bay lên khỏi mặt nước, tiếp tục dùng “Phiêu tuyết xuyên vân” nhanh chóng đáp xuống một tấm gỗ cách đó 15 mét.

Lúc này máu của hai người chỉ còn chưa tới 30% nhưng trên người Lê Quân lại đang có hiệu ứng mất máu bốn tầng! Trạng thái debufff này sẽ khiến mỗi giây hắn lại mất một đoạn máu. Nếu cứ để thế này thì mười giây nữa máu của hắn sẽ còn dưới 20%, Tần Dạ chỉ cần nhồi thêm một combo thì sẽ rất có khả năng tiễn hắn lên bảng.

“Lê Quân buộc phải tìm cơ hội phản công, nếu không càng đánh sẽ càng bất lợi với cậu ta.” Hồ Lượng nhịn không được mở miệng, “Cả ‘Kinh hồng chiếu ảnh’ và khinh công ‘Tiêu Dao du’ đều đã hồi chiêu, cậu ta có thể lợi dụng combo này để khống chế Tần Dạ, sau đó nhồi sát thương, mà tốt nhất là có thể giết luôn được Tần Dạ.”

Trương Thư Bình tán đồng: “Để xem cậu ta có thể nắm được cơ hội mấu chốt này không!”

Khán giả theo dõi trận đấu căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, ở giao diện trận đấu sẽ có bảng skill của hai tuyển thủ, mọi người đều thấy được hai skill quan trọng đang cooldown màu xám biến thành có màu trở lại thông báo đã có thể sử dụng. Fan Lạc Hoa Từ thậm chí còn thầm cầu nguyện dưới đáy lòng, hi vọng hắn có thể lợi dụng lần khống chế này để bùng nổ giết được Tần Dạ!

Quả nhiên Lê Quân không khiến fan của Lạc Hoa Từ thất vọng – Tiêu Dao du!

Kỹ năng dịch chuyển vừa mở ra, lần này lại trực tiếp dịch chuyển xuống dưới mặt nước!

Khán giả rất hay nhìn thấy hình ảnh Tiêu Dao du xuyên tường, ai chơi Tiêu Dao đều biết sử dụng kỹ năng này để xuyên qua chướng ngại vật như cột đá, vách tường, nhưng xuyên thẳng xuống nước như Lê Quân lại rất hiếm thấy. Rõ ràng hắn cũng đã tung hết vốn liếng ra để có thể khống chế được Tần Dạ.

Lê Quân nắm khá chắc vị trí di chuyển và cự ly của “Tiêu Dao du”, sau khi dịch chuyển xuống nước thì vừa vặn cách Tần Dạ một mét, hoàn toàn nằm trong phạm vi tấn công. Hắn lập tức tung ra kỹ năng khống chế “Kinh hồng chiếu ảnh”.

– chính xác!

Bên cạnh avatar của Dạ Sắc xuất hiện icon trạng thái debuff “Bị làm choáng”, đồng nghĩa với việc trong vài giây tiếp theo anh sẽ không thể làm được gì!

Lê Quân thầm vui mừng, tốc độ tay cũng đề cao đến cực hạn, bắt đầu liên tục phóng ra các kỹ năng tấn công –

Chiết mai phiến, Phượng trảm lâu lan, Bình sa lạc nhạn, Lạc anh tân phân!

Quạt giấy trong tay mở ra, combo có sức sát thương mạnh nhất của Tiêu Dao cận chiến liên tục hướng về phía Dạ Sắc! Tần Dạ bị làm choáng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn thanh máu của Nga Mi điên cuồng tụt xuống, nháy mắt đã chỉ còn lại 5%, thanh máu bắt đầu nhấp nháy đỏ cảnh báo thấp máu!

“Dạ Sắc sắp chết rồi sao?” Hồ Lượng sửng sốt, “Combo này của Lê Quân như thể đã nhịn lâu lắm rồi, bùng nổ cực kỳ hung tàn, cách chơi của tuyển thủ này bạo lực thật đấy!”

Trương Thư Bình nói: “Hiệu ứng khống chế trên người Tần Dạ sắp kết thúc, vẫn còn hi vọng!”

Tuy Lê Quân bùng nổ rất lợi hại nhưng dù sao kỹ năng nào cũng bị hạn chế bởi thời gian hồi chiêu. Hắn vừa dùng hết những kỹ năng có tính công kích mạnh như Lạc anh tân phân và Phượng trảm lâu lan nên tạm thời không thể dùng tiếp được nữa. Sau khi tung ra một combo thì hiện tại đã không còn bất cứ skill tấn công nào, 5% máu còn lại của Tần Dạ đành phải bào nốt bằng những đòn đánh thường.

Tuy thương tổn mà đòn đánh thường gây ra không mạnh như bộ chiêu thức, nhưng 5% máu thì cũng có thể giải quyết thoải mái trong cùng lắm là ba đến bốn đòn.

Khán giả đều cho rằng Lê Quân thắng chắc rồi.

Đúng lúc này, hiệu quả làm choáng kết thúc, rốt cuộc Tần Dạ cũng có thể động đậy!

Hai tay Dạ Sắc vươn ra phía trước, trong nháy mắt xung quanh hiện ra chín ảo ảnh bàn tay mang móng vuốt màu đen đồng thời xông về phía Quân Tử Phiến như muốn xé rách đối phương!

– Cửu chỉ đoạt hồn!

Tần Dạ trực tiếp mở chiêu cuối!

Là chiêu cuối mang sát thương lớn nhất của Nga Mi, ba kích của Cửu chỉ đoạt hồn là chiêu thức được rất nhiều người chơi Nga Mi ưa chuộng. Thế nhưng có thể dùng ba chiêu trong Cửu chỉ đoạt hồn tại thời gian ngắn để miểu sát đối thủ thì không có mấy người trong liên minh làm được, Tần Dạ chính là đại biểu mạnh nhất trong số đó!

Kích thứ nhất của Cửu chỉ đoạt hồn tạo ra thương tổn bên trong; Kích thứ hai gấp đôi sát thương đồng thời gây hiệu ứng trầm mặc; Kích thứ ba gây ra hiệu quả mất máu!

Một combo tung ra, vốn Lê Quân còn 20% máu giờ chỉ còn lại dưới 10%.

– Vô ngân lợi trảo!

Kỹ năng đi kèm vũ khí mở ra, trong nháy mắt Lê Quân đã ngã xuống dưới nước.

– [Dạ Sắc] kích sát [Quân Tử Phiến]!

Khán giả trợn mắt há mồm, thậm chí còn không tin nổi chuyện gì vừa xảy ra.

Tần Dạ phản kích quá nhanh, cũng quá độc!

20% máu của Lê Quân bị anh bào sạch trong vòng ba giây, sức bật đáng sợ như thế nghĩ qua cũng không rét mà run…

Các fan của Lạc Hoa Từ còn đang mờ mịt, fan của Long Ngâm đã kích động spam hoa, đặc biệt những fan Trường An thích Dạ Sắc nhìn một màn này thậm chí còn xúc động muốn khóc.

Dạ Dạ vẫn luôn mang tới bất ngờ cho mọi người. Thấp máu rồi phản công, ngay tại thời điểm cuối cùng thì lật kèo. Rất nhiều ván solo lôi đài Tần Dạ đều thể hiện một màn trình diễn kinh tâm động phách như vậy. Đúng thế, anh đang dùng hành động của mình để nói với mọi người rằng, dù Tần Dạ anh chỉ còn một giọt máu thì cũng sẽ trụ vững đến cuối cùng, cũng có khả năng giết ngược đối thủ! Dù là kẻ nào đều không thể coi thường Dạ Sắc thấp máu!

***

“Xin hãy dành một tràng pháo tay cho Dạ Sắc!” Trương Thư Bình kích động nói, “Thực ra ban đầu khi thấy Tứ Lam phái Tần Dạ ra sân, tôi vẫn có cảm giác Tần Dạ sẽ thất bại. Dù sao Lê Quân cũng là tuyển thủ đang trong thời kỳ đỉnh cao phong độ, hơn nữa bản đồ thủy chiến này thực sự có lợi cho Tiêu Dao hơn nhiều. Trong các trận đấu trước đây, Tần Dạ cũng đã từng thua trong tay Lê Quân… Thế nhưng, Tần Dạ vẫn thành công lật kèo ngay trong phút cuối cùng! Đúng vậy, đây là lần lật kèo thấp máu thứ ba trong mùa giải này của cậu ấy rồi!”

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, dù là fan Lạc Hoa Từ cũng không nhịn được mà hoan hô cho màn biểu diễu xuất sắc của vị lão tướng này.

Trên khán đài VIP, Dương Kiếm hưng phấn vỗ tay, Phương Chi Diên cũng mỉm cười vỗ tay theo.

Đúng vậy, hắn cũng cho rằng Tần Dạ sẽ thua, nhưng Tần Dạ vẫn có thể nắm chắc mọi cơ hội để phản công đối thủ, một tuyển thủ như vậy quả thực xứng đáng nhận được sự tôn kính của mọi người.

Trương Thư Bình cũng cảm khái trong lòng, anh đã quen với Tần Dạ rất nhiều năm, năm đó khi còn ở trong game từng bị quét sạch trong phó bản rất nhiều lần vì lỡ tổ đội với thánh buff diệt đoàn Tần Dạ này. Sau này khi thi đấu ở liên minh chuyên nghiệp cũng liên tục giao thủ với Tần Dạ. Trong ấn tượng của Trương Thư Bình, người con trai này vẫn luôn quyết đoán, sắc bén lại bình tĩnh, dường như tất cả những yếu tố bên ngoài đều không thể tạo ảnh hưởng đến anh. ID của người này là Dạ Sắc, giống như một thích khách hành tẩu đơn độc trong đêm, lúc nào cũng có thể ra tay miểu sát đối thủ. Dù anh có im lặng đứng tại chỗ thì trên người cũng toát ra sự nguy hiểm khiến người ta phải kinh sợ.

– anh không nói nhiều lời, chỉ dùng hành động của chính mình tạc nên cả một truyền thuyết về thích khách cho riêng bản thân ở liên minh!

Trương Thư Bình nói tiếp: “Dùng Cửu chỉ đoạt hồn khống chế đối thủ sau đó áp máu đến 10%, cuối cùng lợi dụng kỹ năng đi kèm vũ khí để lập tức giết được đối phương! Đây không phải lần đầu Tần Dạ sử dụng chiêu này, rất nhiều người đều biết Tần Dạ sẽ bùng nổ như vậy, thế nhưng… Biết thì sao? Cũng giống như mọi người đều biết Xuyên thần thích bày Thất sát trận, nhưng dù biết cũng chắc gì đã trốn được! Cao thủ thực sự khi ra đòn chắc chắn sẽ khiến người ta khó có thể để phòng!”

“Đúng vậy, đây chính là nguyên nhân mà bọn họ được mệnh danh là đại thần.” Hồ Lượng nói tiếp, “Thực ra hôm nay Lê Quân phát huy cũng rất tốt, pha dịch chuyển xuống nước để khống chế Tần Dạ lúc gần cuối rất lóa mắt. Đáng tiếc chỉ thiếu chút nữa là cậu ta đã giết được Tần Dạ rồi, nhưng cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc… Thi đấu luôn tàn khốc như vậy, đôi khi sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Nhưng thua chính là thua, không thể quay ngược lại được nữa.”

“May mà Tần Dạ chỉ còn 5% máu, chiêu cuối cũng đã tung ra hết, tuyển thủ thứ hai của Lạc Hoa Từ lên sân sẽ nhanh chóng hạ gục được cậu ta. Lạc Hoa Từ vẫn còn hai người, Diệp đội chưa lên sân, trận này vẫn có hi vọng.” Trương Thư Bình mỉm cười giảng hòa, “Có lẽ người tiếp theo Long Ngâm phái lên sẽ là Trạch Văn. Còn Lạc Hoa Từ rất có thể sẽ là tuyển thủ chơi Ngọc tiêu Hồ Bân, đánh xa vs đánh xa trên tấm bản đồ này sẽ rất thú vị.”

Trương Thư Bình vừa dứt lời, quả nhiên Lạc Hoa Từ phái ra tuyển thủ đánh xa – Tiêu Dao Ngọc tiêu Hồ Bân.

Trong ván đấu lúc nãy khi đánh nhau với Ngô Trạch Văn, cậu trai này biểu hiện cực kỳ bình tĩnh. Tuy rằng cuối cùng thua trận, nhưng rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp theo dõi trận đấu trên khán đài đều thừa nhận năng khiếu và thực lực của Hồ Bân. Người ngoài vẫn đoán già đoán non thân phận thật sự của Hồ Bân, thậm chí có người còn liên hệ cậu với đội phó đời đầu Hồ Lượng của Lạc Hoa Từ – đều cùng họ Hồ, liệu có quan hệ bà con thân thích gì không? Nhưng hôm nay Hồ Lượng tới làm khách mời lại không thể hiện bất cứ sự chú ý dư thừa nào đối với Hồ Bân, nhìn qua như hai người xa lạ.

Dù Hồ Bân có lai lịch gì, thì những đội trưởng như Tiêu Tư Kính hay Thiệu Trạch Hàng đều đã lờ mờ đoán được. Thiếu niên này hẳn là người nối nghiệp mà Diệp Thần Hi chú tâm bồi dưỡng, dám để cậu ta đánh trong playoffs thì rõ ràng Diệp Thần Hi rất coi trọng người này.

Quả nhiên Hồ Bân không khiến Diệp đội thất vọng, sau khi lên sân liền quyết đoán dùng kỹ năng công kích theo đường thẳng “Trường phong xuy tuyết” để hạ gục Tần Dạ.

Tuyển thủ thứ hai của Long Ngâm mà Lam Vị Nhiên phái ra là Ngô Trạch Văn.

Lần phái người này cũng đã nằm trong dự đoán của nhiều người, Long Ngâm chỉ có vài người như thế, phái Trạch Văn đánh tầm xa tới đánh Hồ Bân cũng chơi đánh xa là hành động hợp lý nhất. Chưa kể hai người vừa giao thủ một ván lúc nãy, Ngô Trạch Văn hẳn là càng nắm chắc phần thắng hơn khi đánh với Hồ Bân.

Sự thật chứng minh Tứ Lam quyết định không sai.

Hồ Bân là người mới rất có năng khiếu, nhưng Ngô Trạch Văn cũng bình tĩnh không khác gì. Hai người mới ra mắt trong mùa giải này quyết đấu, trận đánh diễn ra vô cùng kịch liệt, độ hưng phấn không hề thua kém đại thần giao thủ!

“Quá đẹp!” Trương Thư Bình nhịn không được nói, “Kỹ năng Tơ nhện kéo dắt này của Trạch Văn phóng ra cực kỳ chuẩn xác, Hồ Bân đã bị lôi xuống nước!”

“Có điều Hồ Bân cũng rất thông minh, lập tức khinh công nhảy ra khỏi mặt hồ. Cậu ta cũng biết nếu bị đối phương nhồi debuff trúng độc dưới nước thì sẽ rất thiệt thòi.”

“Nhưng Trạch Văn vẫn có một chút lợi thế, chồng bốn tầng trúng độc không chỉ khiến đối thủ mất máu mà còn tụt mana. Mana của Hồ Bân cũng không còn nhiều, tốc chiến tốc thắng!”

“Hỗn loạn chính xác!”

Trận quyết đấu trên sân đã đi đến hồi gay cấn, sau khi Ngô Trạch Văn bị hỗn loạn, Hồ Bân lập tức nhồi combo đánh cho cậu tàn phế. Hai bên đều thấp máu, Ngô Trạch Văn lại đột nhiên mở Minh điệp chi tế, đàn bướm độc màu tím bay tới vây quanh Hồ Bân. Hồ Bân mất đi tầm nhìn lại bị Ngô Trạch Văn dùng tơ nhện kéo xuống dưới nước.

Năng lực nắm bắt cơ hội của Ngô Trạch Văn khá mạnh, lần này cậu còn chưa cho Hồ Bân cơ hội phản kích đã lợi dụng thời gian gây mù mà bùng nổ tốc độ tay trực tiếp hạ gục đối thủ bằng Vạn độc phệ tâm.

Lạc Hoa Từ đành phải phái đại tướng thứ ba lên trấn trận – không hề bất ngờ, Diệp Thần Hi đích thân lên đài.

Còn về phía Long Ngâm, sau khi Trạch Văn bị Diệp đội nhanh chóng tiễn lên bảng cũng buộc phải phái người ra đáp trả. Khán giả phỏng đoán xôn xao: Liệu Từ Sách có lên hay không? Hay là Tứ Lam lại ra đánh đồ đệ tiếp? Còn những tuyển thủ chuyên nghiệp theo dõi trận đấu trên khán đài lại cùng có dự cảm trong lòng: Đừng bảo lại cho Xuyên thần lên đấy?

Quả nhiên, ID quen thuộc lại xuất hiện trên màn hình lớn: Hải Nạp Bách Xuyên!

***

Tiêu Tư Kính nhìn ID này, mỉm cười nói: “Quả nhiên.”

Tô Thế Luân quay đầu nhìn hắn: “Xem ra Tứ Lam muốn dùng hết vốn liếng để cướp cả sáu điểm lôi đài nhằm tạo áp lực tâm lý cho Diệp Thần Hi.”

“Ừ.” Tiêu Tư Kính cũng quay đầu, “Tứ Lam vốn am hiểu tâm lý chiến, huống hồ đối thủ hôm nay lại là đồ đệ mà cậu ta hiểu rất rõ. Giành được hết sáu điểm lôi đài để ra oai phủ đầu với Diệp Thần Hi, sau đó đến đoàn chiến Lạc Hoa Từ sẽ khó đánh hơn.”

Lộc Tường ở bên cạnh nghi hoặc nói: “Sư phụ em có để người ta chơi game nữa không mà sao cứ lên lôi đài đánh cuối thế hả? Anh ấy cứ lên lôi đài là y hệt bug.”

Thiệu Trạch Hàng nói: “Còn phải tùy vào xem là đánh với đội nào nữa. Lúc trước khi đấu với Đồng Tước chẳng phải Xuyên thần chỉ tập trung đánh đoàn chiến thôi sao? Hôm nay Tứ Lam liên tục phái Xuyên thần ra đánh lôi đài, rõ ràng anh ta không nắm chắc đoàn chiến, lo lắng nhỡ đâu không tạo được lợi thế vì vậy mới tranh thủ cướp điểm trong giai đoạn lôi đài.”

Lộc Tường hiểu ra: “Ồ, nói cách khác sư phụ em sẽ không đánh đoàn chiến phải không… Già thế rồi còn đánh bốn trận liên tiếp chắc chắn sẽ chuột rút tay cho coi.”

Dương Kiếm ngồi sau nhất thời khó chịu, nói: “Cái gì mà già thế hả? Anh tôi còn chưa tới 30, nói như thể ảnh đã là ông cụ 70, 80 rồi vậy.”

Lộc Tường hiếu kỳ quay đầu nhìn cậu: “Dương Tiểu Kiếm mà cũng bảo vệ anh trai cơ đấy, hiếm có quá ha.”

Dương Kiếm buồn bực: “Dương Tiểu Kiếm là để cậu gọi đấy à? Anh đây hơn tuổi cậu đấy!”

Lộc Tường nói: “Nhưng anh ra mắt sau tui!”

Thiệu Trạch Hàng: “…”

Phương Chi Diên: “…”

– mỗi khi hai đứa ngây thơ này cãi nhau, những người khác tốt nhất đừng xen vào.

Thiệu đội và Phương đội đều hiểu rõ việc này, cùng ngồi cạnh trầm mặc không lên tiếng.

Lộc Tường và Dương Kiếm cãi nhau chuyện ra mắt trước sau mất nửa ngày, mồm miệng liến thoắng không thôi. Rốt cuộc Tiêu Tư Kính không nhịn nổi nữa, quay đầu liếc hai đứa, nhíu mày nói: “Hai cậu có thể xem xong trận này rồi cãi nhau tiếp không?”

Tiêu hoàng nói chuyện luôn khiến người ta e dè, ánh mắt hắn vừa đảo qua, Lộc Tường và Dương Kiếm lập tức ngậm miệng.

Dương Kiếm nhận ra rất nhiều người xung quanh đều đang nhìn cậu cười, nhất thời cảm thấy mình sao mà ngu ngốc, nhịn không được mà đỏ mặt cúi đầu. Phương Chi Diên cười vỗ vỗ mu bàn tay cậu, ghé lại nói: “Cậu cãi nhau với Lộc Tường làm gì? Tuổi tâm lý của nhóc ấy còn chưa đủ 18, sao phải tự xếp mình ngang hàng rồi tranh luận với cậu ta?”

Nghe vậy, Dương Kiếm còn xấu hổ hơn, hận không thể tìm cái lỗ mà chúi xuống – đúng vậy, vừa rồi sao lại muốn cãi nhau với Lộc Tường chứ? Chắc chắn là vì IQ của mình bị Lộc Tường kéo tụt, sau này đi xem thi đấu tuyệt đối không nên ngồi cạnh Lộc Tường nữa.

***

Trên sân thi đấu, Hải Nạp Bách Xuyên đã xuất hiện ở góc trái bản đồ, trên màn hình đồng thời cũng hiện ra một hàng chữ nhỏ màu xanh: “Diệp đội ơi tôi ẩn thân đó:) Cậu đoán coi mấy giây nữa tôi sẽ tới sau lưng cậu nè?”

Khán giả: “…”

Xuyên thần đây rồi!

Vừa rồi khi đánh với Lê Quân Xuyên thần vẫn luôn im lặng khiến rất nhiều người không quen nổi.

Diệp Thần Hi mỉm cười, đáp lại: “Mở khinh công tăng tốc thì hẳn là anh đã tới nơi rồi nhỉ?”

Lưu Xuyên nói: “Đoán đúng rồi:)”

Đúng lúc này, Hải Nạp Bách Xuyên đột nhiên nhảy lên khỏi mặt nước, sợi tơ trong tay lấp loáng ánh sáng màu xanh nhu hòa. Cùng lúc đó, bốn con rối cũng nổi lên từ dưới đáy nước, tụ lại từ bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã bao vây tấm gỗ mà Thẩm Khê đang đặt chân!
Hết chương 373.

Ba hệ Tiêu Dao:)

a525528bjw1eu1yatl4vcj20jt18t46qjpg

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp