Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 334: Ngươi chắc chắn là phải nổi danh rồi


...

trướctiếp

Ngu Thanh Thiển trở lại phòng liền nghênh đón ánh mắt hâm mộ của mọi người.

"Thực sự là chúc mừng nha, ta đã nói ngươi sẽ thắng mà." Xa Đồng Đồng vứt bỏ sự phức tạp trong lòng đối với Ngu Thanh Thiển nháy mắt một cái cười nói.

Nếu bạn tốt mới kết giao chiếm được thú noãn, vậy nàng liền vui vẻ chúc mừng thôi. 

"Đa tạ, lần sau mời ngươi uống rượu nhé." Ngu Thanh Thiển ngồi xuống gật đầu cười.

Xa Đồng Đồng coi đây như là chuyện đương nhiên nói: "Không thể chỉ có một bữa được, phải mời ta uống ba bữa rượu mới được."

Ngay sau đó nàng cười rạng rỡ nói tiếp: "Thật may  là ngươi cướp được Vương cấp thú noãn đó, nếu để cho tiện nhân Lãnh Lăng Sương kia cướp được, nàng ta chắc là sẽ bay lên trời mất." Giọng điệu như cười trên nỗi đau của người khác. 

"Ta sẽ không để cho nàng cướp được đâu." Ngu Thanh Thiển vô cùng tự tin.

Nàng đã nhận định Lãnh Lăng Sương là trùng sinh, lại đối với mình có địch ý, thậm chí sát ý thì làm sao có thể đem cơ hội như vậy nhường cho đối phương được.

"Được lắm, vừa rồi nàng ta bị một màn tức đến thổ huyết, thực sự là hả hê lòng người quá!" Xa Đồng Đồng vỗ tay tỏ ý vui mừng. 

Nàng vẫn luôn nhớ đến tiện nhân Lãnh Lăng Sương kia, mỗi lần đoạt đồ vật người khác đều lộ ra phần đắc ý, thái độ như là chỉ cần có bảo bối gì đều sẽ bị nàng lấy đi vậy, đáng ghét quá đi.

Vừa nãy Lãnh Lăng Sương bị Ngu Thanh Thiển làm tức giận đến thổ huyết, không chỉ bỏ lỡ đàn cổ, còn cùng Vương cấp thú noãn lỡ mất dịp tốt, khiến Xa Đồng Đồng cảm thấy rất thoải mái rất vui vẻ.

Xa Phỉ Phỉ cười khổ một tiếng: "Đây cũng là nguyên do khiến cho thuật trị liệu của Ngu sư muội trở nên cao siêu như vậy." 

Tuy rằng để vuột mất Vương cấp thú noãn, nhưng cũng tâm phục khẩu phục, đặc biệt là Ngu Thanh Thiển chữa trị xong con ma thú thứ bảy, Xa Phỉ Phỉ thực sự cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Mấy người Tưởng Hạo cũng thấy được thủ đoạn trị liệu của Ngu Thanh Thiển, không nhịn được mà sinh ra một loại bội phục đối với nàng, thảo nào có thể được Thánh viện đặc cách trúng tuyển, thiên phú như vậy quả thực là quá yêu nghiệt.

Bên môi Phong Thần ngấn nụ cười, cúi đầu nhìn về phía quả trứng trong tay Ngu Thanh Thiển nói: "Thú noãn không thích hợp đặt ở trong không gian trữ vật vật phẩm trang sức, sau khi trở về ta giúp ngươi luyện chế một chiếc túi đặc thù, ngươi hãy manng nó theo bên người nhé." 

Thú noãn thuộc về sinh mạng thể, không chỉ là không được đặt ở trong không gian trữ vật phẩm trang sức mà còn không thể vào Linh Thực không, chỉ có thể thường xuyên mang theo bên người để uẩn dưỡng, mới có thể ấp trứng.

Huống chi quả trứng này của Ngu Thanh Thiển còn từng vì không gian chảy loạn dẫn đến hơi thở yếu ớt nên càng phải đem theo bên người uẩn dưỡng mọi lúc mọi nơi.

Ngu Thanh Thiển cầm tay Phong Thần, dùng đầu ngón tay xoa xoa lòng bàn tay hắn: "Ừ, làm đẹp mắt một chút nha." 

Đối với sự cẩn thận tỉ mỉ săn sóc của bệnh mĩ nhân, Ngu Thanh Thiển sớm đã thành quen nhưng vẫn không nhịn được mà cảm thấy ấm áp, đặc biệt loại cẩn thận tỉ mỉ săn sóc này chỉ dành cho một mình nàng mà thôi.

Phong Thần bật cười: "Đương nhiên biết sở thích của ngươi rồi."

Ngu Thanh Thiển sử dụng đồ vật thông thường đều phải dính dáng đến đẹp, cũng không biết là từ lúc nào đã quen như vậy. 

"Tiểu Ngu, lần này ngươi chắc chắn phải nổi danh rồi." Xa Đồng Đồng đưa một chén rượu cho Ngu Thanh Thiển: "Đến lúc đó các sư huynh sư tỷ trong Thánh viện không chừng mỗi người đều sẽ đến chiêm ngưỡng phong thái của ngươi đi."

Rất ít người có thể uống nhiều ly rượu mạnh như nàng mà không say, vì vậy nàng nhìn Ngu Thanh Thiển càng thấy thuận mắt.

Đối với việc xưng hô của Xa Đồng Đồng, Ngu Thanh Thiển có chút không biết nên nói gì, tiểu Ngu là cái quỷ gì? 

"Chiêm ngưỡng chắc là sẽ không đâu, cho gọi đến để ra oai phủ đầu còn nói được." Ngu Thanh Thiển liếc Xa Đồng Đồng một cái, nàng nhìn ra tính tình của nàng ta nhất định là không an phận.

Xa Đồng Đồng cười hì hì khoát tay lên vai Ngu Thanh Thiển, hào khí ngất trời nói: "Không sợ, ta đứng ở phía sau ngươi, tới một người chúng ta sẽ xử lí một."

Ngu Thanh Thiển không ngờ nàng sẽ hào sảng thẳng thắn như vậy, trong lòng tăng thêm vài phần hảo cảm: "Được, tới một người xử lí một." 

"..." Nghe được lời nói hùng hồn như vậy đến từ hai người, trừ Phong Thần ra tất cả mọi người đều không nhịn được cong khóe miệng, nhốn nha nhốn nháo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp