Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc
...
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348 349 350 351 352 353 354 355 356 357 358 359 360 361 362 363 364 365 366 367 Chương tiếp
Trước mặt Phong Quang bỗng nhiên có
một thanh gỗ đào, thì ra Tề Mộ cầm dây tơ hồng đung đưa thẻ
bài gỗ đào trước mặt nàng, lúc ẩn lúc hiện. “Tuy rằng tiểu thư hiểu lầm ta, nhưng là do ta chọc tiểu thư làm nàng không vui, là ta không đúng, dùng cái này tạ lỗi được
không?” Chỗ bán thẻ bài gỗ đào có rất nhiều người đang xếp
hàng đợi mua, này có lẽ “cũng đủ” thể hiện sự thành tâm của
hắn. Nhưng nàng cũng không cảm kích, “Cái này đưa cho ta thì có ích lợi gì?” “Tất nhiên là để cầu nhân duyên.” “Hôm nay thật kỳ lạ.” Phong Quang cảm thán một câu, “Đầu tiên là gặp một phu nhân hào phóng mỹ lệ, nói ta hẳn nên cầu nhân
duyên mới tốt, sau lại gặp thế tử, cũng bảo ta cầu nhân duyên, chẳng lẽ cứ thân là nữ nhân đi đến Linh Cảm tự đều phải cầu
nhân duyên mới được xem là bình thường.” “Cũng không hẳn.” “Sao?” Hắn mỉm cười, như ánh nắng mặt trời buổi sáng, “Không phải còn có nữ tử cầu sinh nhi tử nữa sao?” “…” Nàng nhất thời không biết nói gì. “Hạ tiểu thư, tay của ta đều mỏi rồi, nàng nếu không cần thẻ bài gỗ đào này thì ta sẽ ném đi vậy.” Tề Mộ làm bộ muốn ném, Phong Quang nhanh tay giựt dây tơ hồng
trong tay hắn qua, hắn nở nụ cười ý tứ đầy hàm xúc. “Ngươi đã… dù sao cũng lấy lại đây rồi, ném đi rất đáng tiếc.” Mặt nàng đỏ lên, tôn xưng bình thường đối với hắn cũng quên
luôn, cố gắng che dấu sự không tự nhiên nói: “Kỳ thực ta cũng
không tin việc này đâu, nhưng xem ai cũng đều như vậy, thôi thì
nước chảy bèo trôi mà làm thôi.” “Vừa vặn ta cũng không tin chuyện cầu nhân duyên. Nàng ngoài ý muốn, “Vậy người còn…” “Chỉ là lúc nghe được rất nhiều khuê nữ không yên gọi người
viết tên của ý trung nhân lên đó, ta liền không khỏi nhớ tới
nàng.” Nữ nhi nhà bình dân phần lớn không biết chữ, khó trách
hắn lại nghe được. Phong Quang khó hiểu hỏi: “Sao lại nhớ tới ta?” Hắn giật mình trong chốc lát, tuy nhiên lại rất nhanh thoải mái cười nói: “Hạ tiểu thư không phải vừa giải trừ hôn ước sao? Ta đoán tiểu thư đây nhất định cần cầy một đoạn nhân duyên tốt
mới được.” “Nếu nhân duyên mà dễ cầu như vậy, thì nữ tử trên đời này đều có phu quân bầu bạn, nam tử đều có giai nhân ở trong tay.” Nàng lý trí nói xong, một đôi mắt đẹp lại cong thành một vành
trăng khuyết xinh đẹp, “Cây bồ đề này linh hay không linh ta cũng
không biết, bất quá có thể làm cho người ta lưu lại một phần
kỳ vọng tốt đẹp cũng tốt, thế tử, người ở chỗ này đợi ta
một chút. Hắn nhẹ giọng đáp: “Được.” Phong Quang đi đến trước chỗ quầy giải quẻ gần đó, mượn một
cây bút, quay đầu nhìn xem Tề Mộ còn đang đứng dưới cây bồ đề, cao lớn vững chãi, gió nhẹ thổi qua xuất trần phiêu dật, hai
mắt thấu đáo kia cũng không phải không có tiêu cự mà làm cho
người ta tin rằng hắn có thể nhìn thấy những phong cảnh mà ai
cũng không thể thấy, hắn không hề có chút nào thiếu hụt mà
là một nam nhân hoàn mỹ đến không thể soi mói, cảm nhận được
ánh mắt của nàng, hắn xoay qua “nhìn” lại nàng. Nhìn lén bị người phát hiện, Phong Quang gấp gáp xoay người,
bình phục trái tim đang đập nhanh trong phút chốc, cầm lấy bút, không hề do dự viết tên lên thẻ bài gỗ đào. “Thế tử.” Nàng trở về bên người hắn, “Ta viết xong rồi, có thể làm phiền thế tử giúp ta ném lên không?” “Cam lòng cống hiến sức lực.” Hắn nhận lấy thẻ bài, lại nghe nàng nói: “Ta muốn ném tới chỗ cao nhất.” Hắn cười khẽ, “Được” Tề Mộ nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe tiếng gió cùng âm thanh
của lá cây xào xạc, lại mở mắt quyết đoán giương tay, thẻ bài gỗ đào vướng lại chỗ giữa cành cây cao nhất, bên cạnh truyền
đến không ít tiếng hâm mộ của nữ tử, Phong Quang không có thính lực tốt như Tề Mộ nên không nghe được các nàng đang ghen tỵ
nàng có một tình lang tốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348 349 350 351 352 353 354 355 356 357 358 359 360 361 362 363 364 365 366 367 Chương tiếp