Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1241: Tri kỷ


...

trướctiếp

Sau khi thăm hỏi Lý Thiên Trụ xong, hắn lại đến chỗ Thẩm Hoành Quốc.

Thật ra mãi sau Thẩm Hoành Quốc mới biết kế hoạch này, cũng không nghĩ người tiến hành kế hoạch này là Trương Nhất Phàm và cả Thẩm Uyển Vân.

Đây là kế hoạch làm cho nước giàu binh mạnh, đối với nghiên cứu quân sự trong nước rất quan trọng. nhà họ Thẩm có thể tham gia, chứng tỏ Đảng và nhà nước rất coi trọng họ.

Khi gặp Trương Nhất Phàm, Thẩm Hoành Quốc không hề coi hắn là cấp dưới, bằng nhạy bén chính trị của mình tin rằng không lâu Trương Nhất Phàm sẽ thăng chức. Một là lập tức có thể trở thành người đồng cấp với ông ta, đương nhiên phải tôn trọng.

Trương Nhất Phàm lần này đi vội vàng, vẫn không quên mang cho Thẩm Hoành Quốc một ít đặc sản của Bắc Kinh. Điều này làm cho bà xã Thẩm Hoành Quốc rất vui, với vị trí của họ, giá cả không quan trọng mà là quan trọng là hợp ý.

Trương Nhất Phàm nghĩ chu đáo như thế, hai người thầm khen người thanh niên trẻ này.

Khi Trương Nhất Phàm đi rồi, bà ta liền thở dài:

- Ôi, nếu Tiểu Vân có thể cùng Nhất Phàm tu thành chính quả thì tốt rồi, đây chính là chuyện mà hai nhà Trương Thẩm mong nhất.

Đương nhiên, nếu con cháu đời thứ ba của nhà họ Trương và nhà họ Thẩm có thể kết thông gia, hai nhà sẽ càng hòa hợp. Thấm Kế Văn và Triệu Khả Hinh phân lượng vẫn kém một chút, vì Triệu Khả Hinh chỉ là cháu ngoại, không phải chính tông.

Nghe những lời này của bà xã Thẩm Hoành Quốc sầm mặt, đi về phía thư phòng. Chuyện này luôn làm cho người nhà họ Thẩm không vui. Thẩm Uyển Vân không nghe lời, dan díu với Trương Nhất Phàm còn có cả con, đây là chuyện làm nhục gia phong, nhà họ Thẩm vẫn phải nhịn, đương nhiên là nghĩ đến những việc lớn.

Muốn thúc đẩy hôn sự của Trương Nhất Phàm và Thẩm Uyển Vân đã không thể làm. Địa vị của Đổng Tiểu Phàm trong lòng những lãnh đạo trung ương rất lớn, bởi vì cô không ngừng đem về cho đất nước của cải và sự trợ giúp, cô là người yêu nước.

Như món quà lần này mà nói, không nhiêu người có thể làm được.

Thành công của Đổng Tiểu Phàm cũng chứng minh một vấn đề, không ai có thể tranh giành với cô. Cho nên Thẩm Uyển Vân nhất định chỉ có thể làm Tiểu tam, làm một Tiểu tam không ai biết.

May mắn ông cụ Thẩm nhận đứa cháu nội này. Đời thứ ba của nhà họ Thẩm, mặc kệ đàn ông cố gắng thế nào đều sinh con gái. Thẩm Kế Văn sắp sinh đưa thứ hai, Thẩm Hoành Quốc hi vọng nó có thể sinh con trai.

Tuy đã bước vào thế kỷ hai mươi mốt nhưng tư tượng trọng nam khinh nữ của người Trung Quốc vẫn tồn tại. Nhất là trong những dòng họ nổi tiếng, nhưng gia đình giàu có, đều hi vọng có con trai kế nghiệp.

Cho nên, kế hoạch hóa gia đình bị phá vỡ quy tắc.

Thẩm Hoành Quốc có hai con trai, cũng đang có ý đồ phá vỡ kế hoạch, để sinh con trai kế thừa nghiệp lớn. Mặc kệ là Thẩm Hoành Quốc hay Thẩm Hoành Vĩ đều có suy nghĩ này.

Có lúc bà xã của Thẩm Hoành quốc thấy hai con trai vô dụng, không thể hoàn thành nghiệp lớn, cô thực hận không thể kéo hai con xuống, để ông lão Thẩm Hoành Quốc lên. Đương nhiên chuyện này không thể xảy ra.

Các chuyên gia nói, đàn ông có thể phân ra một số người chỉ sinh con gái, một số người chỉ sinh con trai.

Có lẽ đời thứ ba của nhà họ Thẩm là những người chỉ sinh con gái. Nghe nói có một gã nhà giàu lấy ba vợ sinh chín đứa con gái. Bà xã cuối cùng trẻ nhất của ông ta có bầu, đến bệnh viện kiểm tra biết là con trai.

Ông ta vui mừng tổ chức tiệc cả tuần.

Đến lúc sinh ra, trong một lần kiểm tra máu, bác sĩ nói đó không phải là con ông ấy.

Nên có thể thây, con cái quyết định sự hưng suy của gia tộc.

Trương Nhất Phàm căn bản không nghĩ tới, tình cảm của mình và Thẩm Uyển Vân đã chấm dứt tâm bệnh này của nhà họ Thẩm. Cũng làm thay đổi địa vị của Thẩm Uyển Vân ở nhà họ Thẩm. Có lẽ đây là vận mệnh.

Trở lại ngoại thành Lý Hồng đã đợi ở đó.

Lâu không gặp như vậy, khi Trương Nhất Phàm bước vào cửa Lý Hồng liền chạy đến, ôm chặt lấy Trương Nhất Phàm.

Cho đến lúc này Trương Nhất Phàm chưa từng thấy Lý Hồng kích động như vậy bao giờ. Trương Nhất Phàm cũng rất cảm động ôm chặt lấy cô. Hai người tựa vào cửa một lúc lâu.

Lý Hồng lo lắng cũng có lý, cô đột nhiên mất tin tức của Trương Nhất Phàm. Bất kể cô đoán Trương Nhất Phàm phải thực hiện nhiệm vụ gì đó nhưng vẫn lo lắng không thôi.

Sự lo lắng này hoàn toàn xuất phát từ bản năng.

Làm cho một người phụ nữ luôn cao ngạo như Lý Hồng trở nên như vậy Trương Nhất Phàm cảm nhận được trách nhiệm của mình. Trên lưng hắn ngày càng nhiều trách nhiệm.

Một lúc lâu Lý Hồng mới ló mặt ra khỏi ngực Trương Nhất Phàm:

- Em xin lỗi!

Trương Nhất Phàm ôm eo cô, nhìn thật sâu vào mắt cô:

- Anh yêu em!

Tuy những lời này không chỉ nói một lần, Lý Hồng không ngờ đỏ mặt thẹn thùng.

Lý Hồng xoay người, để Trương Nhất Phàm ôm mình từ phía sau, tựa đầu vào ngực Trương Nhất Phàm, nhẹ nhàng nhắm hai mắt.

Trương Nhất Phàm quay người cô lại hôn cô. Lý Hồng không hề cử động chỉ phối hợp với động tác của Trương Nhất Phàm. Hắn hôn mắt cô, trán, mũi rồi cả vành tai của cô.

Khi Trương Nhất Phàm hôn xuống cổ cô, cô đột nhiên ghì chặt lấy hắn. Trương Nhất Phàm ngẩng đầu nhìn Lý Hồng, đang định nói gì đó, cô giơ tay ngăn lại.

- Đừng nói gì, chỉ cần anh an toàn là đủ.

Nhiều ngày suy nghĩ và lo lắng như vậy, lúc này hóa thành hư không, thấy được Trương Nhất Phàm bình an như thế Lý Hồng cảm giác được sử bình an, ấm áp.

Là một cán bộ nhà nước, có lúc không thể thể hiện tình yêu với người thân, vì sức mệnh mà đất nước và nhân dân giao phó.

Điều này Lý Hồng hiểu được, cho nên, cô không cần Trương Nhất Phàm giải thích.

Lý Hồng chính là Lý Hồng, mai mãi không giống những người phụ nữ bình thường. Cô nói một câu đơn giản khiến Trương Nhất Phàm cảm động. Lúc này, hai người chỉ cần im lặng bên nhau.

Ôm Lý Hồng đến ghế sô pha, hai người cùng ngồi cảm nhận tình cảm dành cho nhau.

Một lúc sau Lý Hồng đứng lên lấy cho Trương Nhất Phàm một chén nước, sau đó lẳng lặng nghe Trương Nhất Phàm kể chuyện xưa ở Ukraine.

Đây là cuộc đấu trí tàn khốc mà cũng đầy máu tươi.

Trương Nhất Phàm nói về những người Trung Quốc ở nước ngoài, đây là vấn đề mà hắn nghĩ ngợi nhiều nhất, cho nên Lý Thiên Trụ ám chỉ hắn có thể đến bộ ngoại giao nhậm chức nhưng Trương Nhất Phàm từ chối.

Muốn ngoại giao tốt thì nước phải mạnh. Nếu không thì dù hắn có đến bộ Ngoại giao cũng không giải quyết được vấn đề gì.

Đối với vấn đề này, Lý Hồng tất nhiên biết, cô cũng biết về người Hoa sống ở nước ngoài, rất chua xót.




Khi Trương Nhất Phàm nói đến chuyện những đặc công của Cia muốn cho nổ tung tàu sân bay, Lý Hồng không ngờ tò mò, muốn nghe luôn.

Cả buổi tối hai người cứ nói chuyện phiếm như vậy, nhiều khi Trương Nhất Phàm nói Lý Hồng nghe. Cả buổi tối nói mãi không hết chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp